- Uy , Mộ Khuynh Thành ngươi làm gì.
Có hay không để người ngủ.
Trên lớp học , vốn dĩ đang gục đầu trên bàn ngon lành ngủ say Hạo Thiên , thì đột nhiên bị ngồi bên cạnh Mộ Khuynh Thành tay cầm quyển sách đánh tỉnh.
Nhìn hắn mơ mơ màng màng dáng vẻ , Mộ Khuynh Thành có chút tức giận , nói :
- Ngươi nghĩ ta muốn a.
- Không muốn thì đừng có gọi ta.
- Ngươi cái đồ hỗn đản.
Mộ Khuynh Thành nghe Hạo Thiên lời nói , nàng cảm thấy ủy khuất vô cùng , đánh thức hắn là bởi vì người này nằm ngủ rất không thành thật.
Trong khi ngủ cánh tay còn không ngừng loạn động , ở trên đùi nàng không ngừng vuốt ve.
Nàng đã gạt ra rất nhiều lần , nhưng chỉ vài phút sau đâu lại vào đó.
Cuối cùng nàng cũng mặc kệ hắn , nhưng người này xấu xa cánh tay vài phút trước còn có xu hướng tiến lên trên vuốt vuốt.
Chỉ kém một chút là chạm tới nàng chỗ kia.
Vốn dĩ để cho hắn ở trên đùi mình vuốt ve đã là nàng lớn nhất tình huống có thể chịu đựng.
Đang ở trên lớp hoc không nói , mỗi khi thời gian ra chơi nàng lại phải đối diện với bao nhiêu cái ánh mắt khác thường từ người khác.
Phải biết nàng là trong lòng bao nhiêu người nữ thần , bình thường có không ít người chú ý tới nàng.
Cứ như vậy đối với Hạo Thiên tùy ý , nàng đã chịu qua rất nhiều rất nhiều những lời phỉ báng.
Bởi vì đối với Hạo Thiên là thật yêu thích , cho lên mặt mũi gì đó nàng đã có thể nói là không cần.
Thế nhưng hiện tại Hạo Thiên lại nói cho nàng cái câu kia.
Nàng làm sao có thể không ủy khuất ....!
Hừ lạnh một tiếng , Mộ Khuynh Thành không thèm nhìn hắn liếc mắt.
Hạo Thiên lúc này cũng tỉnh táo lại , vừa rồi là hắn trong lúc mơ mơ màng màng , đang ngủ bị người đánh thức , cho lên mới nói ra câu kia.
Có chút hối hận đưa tay tự tát mình một cái , quay sang nhìn Mộ Khuynh Thành , thấy nàng mặt lạnh tức giận.
Hắn đầu óc nhanh chóng vận chuyển , sau đó thân thể hướng về phía Mộ Khuynh Thành xích lại gần.
Mộ Khuynh Thành vốn dĩ là không thèm quan tâm tới hắn đấy , nhưng mà khi hai người khoảng cách càng ngày càng gần , hắn giống như dính sát vào người mình vậy.
Nàng mới chịu không nổi nữa , liếc mắt nhìn lấy gần trong gang tấc soái khí khuôn mặt.
Hạo Thiên dính sát lấy Mộ Khuynh Thành , nhìn nàng cười cười , làm một bộ giống như người vô hại và vật vô hại.
Mộ Khuynh Thành vô ý thức lui về sau chút , cảnh giác hỏi.
- Ngươi muốn làm gì ?
- Sợ cái gì, ta cũng sẽ không đem ngươi ăn?
Áp sát Tới gần Mộ Khuynh Thành , Hạo Thiên nhếch miệng , lộ ra một cái tự cho là thanh thuần nụ cười.
Bất quá ở Mộ Khuynh Thành ánh mắt , nụ cười này làm sao nhìn đều không thanh thuần chút nào.
- Khuynh Thành ngươi thật thật xinh đẹp.
Khoảng cách gần như vậy nhìn qua xem xét , Hạo Thiên hơi thở giống như trực tiếp phả lên mặt Mộ Khuynh Thành.
- Ngươi nói có phải hay không là đã đi chỉnh dung qua ?
Hai người khuôn mặt khoảng cách duy trì ở hai mươi centimet ước chừng , Hạo Thiên thậm chí có thể nhìn ra Mộ Khuynh Thành nhỏ nhất một cái lỗ chân lông.
- Ngươi mới chỉnh dung đâu , ta là thiên sinh lệ chất.
Khoảng cách gần như vậy tiếp xúc , Mộ Khuynh Thành khuôn mặt nhanh chóng trở lên hồng hồng.
Bất quá khi thấy hắn giống nghi ngờ chính mình dung mạo , nàng lập tức nổi giận.
Nữ nhân căm hận nhất là những gì ? Đương nhiên là có người nói mình xấu , mập , còn có nghi ngờ mình phẫu thuật chỉnh dung ....!Đây là những điều cấm kỵ , dù tính khí tốt đến mức nào nữ nhân người cũng sẽ nổi giận.
- Há, có đúng không.
.
.
Hạo Thiên khuôn mặt lại dựa vào thêm gần khuôn mặt nàng một chút.
Cái này hỗn đản nam nhân.
Mộ Khuynh Thành nghiến răng nghiến lợi , ở trong lòng oán thầm.
Hiện tại còn đang trong giờ học , cái này hỗn đản là dám chắc chắn chính mình không dám quá phận cử động , cho nên cố ý xích lại gần nàng.
Nhưng mà nàng đúng là không có dám làm ra động tĩnh quá lớn , nhẹ tay đẩy đẩy hắn ra lại không được.
Cuối cùng chỉ có thể làm mặt lạnh , nói :
- Hạo Thiên , hiện tại đang trong giờ học.
- Giờ học thì làm sao , ta liền là nhìn ngươi , cũng không ảnh hưởng đến người khác.
Cố ý trêu chọc Mộ Khuynh Thành , Hạo Thiên cười đùa nói.
Mộ Khuynh Thành hai tay sớm đã đặt trên ngực hắn , dùng sức đẩy đẩy hắn ra , nhưng vẫn không thành.
Nàng thanh âm chuyển thành uy hiếp , nói :
- Hạo Thiên , ngươi làm phiền tới ta.
Tin hay không ta báo cáo lão sư ?
- Tới a , ngươi báo cáo.
Hạo Thiên không sợ chút nào , thậm chí càng thêm ép sát , thân thể hai người đã dính chặt vào nhau.
Hai mũi chỉ còn cách nhau năm centimet khoảng chừng.
Mộ Khuynh Thành tất nhiên là không có khả năng hướng về phía lão sư báo cáo hắn.
Nàng không bỏ được như vậy đối với hắn đâu.
Xụ mặt bất đắc dĩ nói :
- Ngươi đến cùng muốn thế nào ?
Hạo Thiên gian kế thành công.
Hắn mỉm cười nói :
- Không cho phép giận ta.
- Ta không có giận ngươi.
- Không cho phép