- Hạo Thiên bạn học , ngươi biết hay không ngươi dạng này nhìn chằm chằm lão sư , thế nhưng là không có phép lịch sự ?
Giáo viên văn phòng bên trong , Liễu Tình Tư xụ mặt nhìn Hạo Thiên hỏi.
Người này từ khi vào cửa ánh mắt không ngừng dò xét lấy thân thể của nàng đâu.
- Lão sư ? Tốt.
Vậy xin hỏi Lão sư gọi học sinh tới làm gì đâu ? Không lẽ không phải để nhìn lão sư ngươi ?
Hạo Thiên cười cười nói.
Vừa rồi mới học hết tiết thứ hai , Liễu Tình Tư đã gọi hắn tới văn phòng.
- Ngươi là cái hỗn đản.
Ngươi đối với ta cái gì cũng làm rồi , còn lâu như vậy không thèm đến thăm ta.
Hôm nay nếu như ta không gọi ngươi tới đây , ngươi liệu có liếc mắt nhìn ta một cái ?
Mộ Tình Tư ủy khuất nói.
Ặc ....!
Tốt , Hạo Thiên nhất thời không có gì để phản bác.
Thời gian gần đây hắn đúng là không có chú ý tới nàng.
Trên lớp ngoại trừ thời gian cùng Mộ Khuynh Thành đùa giỡn ra , còn lại là dùng để ngủ.
Hoàn toàn không có chú ý tới nàng.
- Nói a.
Ngươi làm sao không nói a.
Bình thường không phải rất biết hoa ngôn xảo ngữ sao ?
Liễu Tình Tư thấy hắn im lặng , nàng càng thêm cảm thấy ủy khuất.
Hạo Thiên nhìn nàng dáng vẻ , quay đầu hướng cửa phòng bước đi
- Hỗn đản ngươi đi ...!
Lời còn chưa nói hết , Liễu Tình Tư thì thấy Hạo Thiên dừng lại trước cửa , đem cửa phòng chốt khoá lại.
Sau đó hắn cười tủm tỉm đi lại chỗ mình.
Hạo Thiên sau khi chốt khoá cửa phòng.
Hắn đi tới Liễu Tình Tư vị trí ngồi , không nói câu nào mà đưa tay tập kích ngực nàng.
Bị hắn bất ngờ động tác , Liễu Tình Tư kêu lên một tiếng kinh hãi.
Nàng khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng , nói :
- Hỗn đản , ngươi làm gì ? Không mau buông tay ra, bị người ta nhìn thấy thì ....!
- Lão sư , cửa phòng ta đã khoá lại.
Sẽ không có ai nhìn thấy.
Hạo Thiên cười tà nói , từ phía sau hai tay ôm lấy bộ ngực nàng , ra sức vân vê nhào nặn.
Liễu Tình Tư trên người hôm nay mặc một cái áo sơmi màu trắng , nửa mình dưới thì là một cái màu đen quần dài.
Đen nhánh mượt mà tóc dài tùy ý buông xoã ở sau lưng.
Áo sơ mi trắng, quần tây đen, tóc dài xõa trên vai phối hợp , tài trí , phong tình không chút che giấu nào bày ra ở hắn trước mặt.
- Lão sư , ngươi hôm nay rất đẹp.
Học sinh không phải là bận rộn , mới không có thời gian đến thăm ngươi nha.
Mộ Tình Tư hừ hừ một tiếng , nói :
- Hừ ...ngươi thì có việc gì bận rộn nha.
Hơn nữa không phải có điện thoại sao , không gọi cho ta một cuộc , không nhắn cho ta một tin.
Ta nhắn tin cũng không trả lời.
Ngươi có phải hay không định ăn xong lau sạch ?
- Thật xin lỗi a , lão sư.
Lần sau ta nhất định sẽ chú ý.
Hạo Thiên ở bên tai nàng nhẹ giọng nói.
Sau đó không ngừng nịnh nọt , xin lỗi nàng.
Vài phút sau đó , Liễu Tình Tư tâm trạng tốt hơn một chút.
Nàng đưa tay đập đập bàn tay hắn , nói :
- Ngươi còn không buông tay ? Ta thế nhưng là ngươi lão sư ? Ngươi cái học sinh nhưng như vậy đối với lão sư ?
- Buông tay ? Không có khả năng a , Lão sư.
- Ngươi tin hay không ta gọi ngươi phụ huynh đến trường học.
Trả về ngươi người học sinh này ...!
- .....!
- Làm sao không nói rồi ?
- ...!
Thấy hắn vẫn im lặng , Mộ Tình Tư vốn là muốn nói thêm gì đó.
Nhưng nàng chợt nhớ ra , Hạo Thiên là cái cô nhi.
Nàng xinh đẹp trên mặt hiện lên một chút bối rối.
Nàng thế nhưng quên mất việc này.
Ở đầu năm học thời điểm , nàng liền biết rõ Hạo Thiên hoàn cảnh.
- Hạo Thiên , thật xin lỗi.
Ta quên mất ngươi nhưng là không có phụ huynh.
- Lão sư , ngươi nhưng không tốt.
Đả thương ta mềm yếu tâm linh , hiện tại có phải hay không là lên làm ra đền bù ?
Hạo Thiên cười xấu xa nói.
Đối với Liễu Tình Tư nhắc đến mình gia đình chuyện , hắn cũng không có chút nào để ý.
Dù sao từ nhỏ cũng đã như vậy.
Gần hai mươi năm trời trôi qua , hắn đã sớm quen thuộc.
Đền bù ?
Liễu Tình Tư làm sao không biết hắn nói tới đền bù là như thế nào.
Nàng từ trên ghế đứng dậy , hai tay vòng qua ôm lấy cổ hắn , chủ động hôn môi hắn.
Gặp lão sư như thế chủ động , Hạo Thiên cũng nhiệt tình đáp lại.
Hai tay một lần nữa leo lên trên ngực nàng , nhẹ nhàng mà vân vê , xoa nắn.
Liễu Tình Tư thân thể run lên.
Từ ngực truyền tới một trận cảm giác tê dại khoái cảm, khiến nàng sảng khoái vô cùng.
- Chết hỗn đản.
Có người nhìn thấy thì làm sao bây giờ ?
Môi rời môi , Liễu Tình Tư đỏ mặt nói.
Mặc dù không phản đối cùng hắn thân mật , nhưng đây dù sao cũng là trường học.
Hơn nữa còn là giáo viên trong văn phòng.
- Không sao , lão sư.
Cửa ta đã khoá lại , hơn nữa lần trước không phải cũng là như vậy ?
Hạo Thiên cười nói, một tay ở nàng trên ngực dần dần đi xuống , nhẹ nhàng chạm tới cặp mông tròn vểnh cao của nàng.
- … Hỗn đản ...!Ngươi xấu ...!
Liễu Tình Tư nhẹ giọng nói.
Nhớ tới lần trước loại kia cảm giác , nàng không tự chủ được cũng trở nên hưng phấn , chờ mong.
Tần Thiên thấy nàng dáng vẻ , liền đưa tay từ từ cởi bỏ trên thân nàng từng cái cúc áo sơ mi.
Cúc áo nhanh chóng bị cởi bỏ , để lộ ra bên trong