- Xin chào a Tâm Anh bạn trai.
Chúng ta là nàng bạn học.
Ta là Tiểu Tuyết.
- Soái ca , Ta là Tiểu Lan.
- Ta là tiểu Huệ.
Trương Tâm Anh ba người bạn học lần lượt giới thiệu.
Hạo Thiên cũng mỉm cười gật đầu , nói :
- Hạo Thiên , Tâm Anh bạn trai.
- Oa ...!Quá dễ nghe rồi.
Thanh âm này ....!
- Ta nghe đều muốn tan chảy a ...!
- Mỉm cười quá soái đi.
Hạo Thiên còn chưa dứt miệng thì Trương Tâm Anh ba người bạn học lập tức bật thốt lên khen ngợi.
Khen tới chính bản thân hắn đều có chút ngượng ngùng.
Không chỉ có Hạo Thiên , mà Trương Tâm Anh lúc này cũng cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Vì bản thân mình ba tên bạn học mê trai mà cảm thấy mất mặt xấu hổ.
Nàng vội vàng khục khục ho khan hai tiếng , nói :
- Ba người các ngươi còn không mau ngồi xuống ?
- Như vậy ...!Như vậy có hay không làm phiền hai người a.
- Đúng vậy a ...!
Mấy nữ sinh có vẻ ngập ngừng nói.
Nhưng mà các nàng động tác lại không có một chút ngập ngừng nào.
Toàn bộ yên vị ngồi trên ghế.
Cực phẩm a.
Hạo Thiên trong lòng thầm cười một tiếng , nhưng hắn cũng không quá chú ý.
Trương Tâm Anh ba cái bạn học nhan sắc bình thường , không quá xinh đẹp nổi bật.
Có thể gọi là tầm trung loại kia.
- Các ngươi muốn ăn uống gì thì tùy ý gọi.
Hạo Thiên cười cười nói.
Sau đó vẫy vẫy tay gọi phục vụ viên.
- Soái ca , thật sự có thể tùy ý gọi ?
- Ừm
Đạt được Hạo Thiên câu trả lời sau khi , gọi là Tiểu Huệ nữ hài hai mắt toả sáng.
Cái này cửa tiệm phục vụ cho khách nước uống , đồ ăn vặt ...!Các loại.
Loại này cửa tiệm có thể nói là thời kỳ đại học nữ sinh thánh địa.
- Như vậy a.
Ta muốn một phần sinh tố xoài , cộng thêm ....!
Ba cái nữ sinh không chút khách khí nào bắt đầu lựa chọn đồ ăn đồ uống các loại.
Phục vụ viên ở một bên bắt đầu cật lực ghi chép.
- Tâm Anh , muốn chút gì đó ?
Hạo Thiên cười nhìn ngồi bên cạnh mình Trương Tâm Anh hỏi.
- Ta muốn một ly ...!
Trương Tâm Anh liếc nhìn phục vụ viên nói.
Nàng ngược lại chỉ là lựa chọn duy nhất một ly nước hoa quả.
- Tâm Anh , ngươi bình thường không phải thích ăn cái này sao ? Làm sao không gọi nha.
- Đúng vậy , ngươi hôm qua không phải là nói thèm sao ? Lại còn muốn ăn một đống lớn chủng loại kia ?
Bên cạnh mấy cái nữ sinh bạn học ríu rít hỏi.
- Ta ...!Ta có nói sao ?
- Đúng vậy nha.
Ngươi mới nói hôm qua đây , không lẽ nhanh như vậy đã quên rồi ?
- Ta ...!
Mấy người nữ sinh nhanh chóng mở miệng nói.
- Tâm Anh bình thường thích ăn mấy cái này ?
Hạo Thiên cười cười nhìn mấy nữ sinh hỏi.
Hắn đúng là thật không biết là nàng thích ăn mấy thứ đồ này.
Hơn nữa theo mấy nữ sinh kia nói nàng mỗi lần ăn còn không ít.
- Đúng vậy nha.
Soái ca ngươi là Tâm Anh bạn trai , ngươi không lẽ lại không biết ?
- Ân ..
- Soái ca ta nói cho ngươi a , mấy ngày trước ta cùng Tâm Anh đi ăn , nàng còn ăn toàn là cái này.
Ăn đến mức bụng nhỏ còn cao cao nhô lên đâu.
Lúc về còn nói ước gì ngày nào cũng ăn cái này thì tốt rồi.
Nữ sinh gọi là Tiểu Lan hồn nhiên nói.
Nàng hoàn toàn là không chút nào chú ý tới Trương Tâm Anh sắc mặt lúc này đã đen lại.
- Ừm.
Ngoài này ra còn có cái gì nữa không ?
Hạo Thiên nhiều hứng thú hỏi.
Xem ra Trương Tâm Anh cô nàng này còn là một cái ăn hàng đâu.
- Còn có rất nhiều đâu.
Như hôm trước ...!A Tiểu Tuyết ngươi kéo ta làm gì ?
- Không có.
Vốn đang định nói tiếp thì Tiểu Lan bị ngồi bên cạnh Tiểu Tuyết dùng tay kéo kéo.
Xem ra tiểu Tuyết lúc này cũng đã phát hiện ra là Trương Tâm Anh sắc mặt không đúng.
Lại nói Trương Tâm Anh , nàng lúc này có thể nói là hận không thể tìm cái lỗ chui xuống.
Mặt mũi có thể nói là mất sạch.
Nàng ăn uống những chuyện này làm sao có thể cùng Hạo Thiên nói nha.
Quá mất mặt xấu hổ rồi.
Trương Tâm Anh cúi đầu , mím mím môi.
Một bộ không dám nhìn người dáng vẻ.
- Bảo bối , cần hay không ta giúp ngươi gọi kia vài món đồ ăn ?
Hạo Thiên nghiêng đầu , miệng ghé vào Trương Tâm Anh bên tai , hỏi.
- Không ...!Không cần.
- Làm sao không cần rồi ? Ngươi như vậy muốn ăn thì cứ thoải mái mà ăn thôi.
Không lẽ sợ ta không trả nổi tiền ?
- Không ...!Ta không muốn ăn.
Tiền ? Đây không phải là tiền vấn đề nha.
Mà là mặt mũi vấn đề a.
Trương Tâm Anh khuôn mặt đỏ bừng.
Nàng ngước nhìn Hạo Thiên , nói :
- Ta bình thường rất ít ăn mấy thứ này.
- Ân.
- Ngươi phải tin tưởng ta a.
- Ừm.
Hạo Thiên nhìn nàng gật đầu.
Nghiêm túc dáng vẻ , nói :
- Ta không tin ngươi thì tin