(*) Hành động không đúng lúc, chẳng giúp ích được gìKhông có phát ra bất kỳ khí thế gì, Trần Mặc giống như một ông lão nhàn nhã đi dạo, rất thản nhiên, từ từ di chuyển giữa mười người thanh niên.
Một quyền, đánh lên bụng một người thanh niên gần nhất, rất chậm.
Tất cả mọi người đều cảm giác thanh niên kia rõ ràng có thể nhẹ nhàng tránh thoát, nhưng thanh niên kia giống như cơ bản không thấy được Trần Mặc ra tay, liền không nhúc nhích chịu một quyền như thế.
Sau đó, thanh niên vô cùng đau đớn, há miệng kêu thảm thiết một tiếng, nằm trên mặt đất, ống thép trong tay, loảng xoảng một tiếng, rơi xuống mặt đất.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trần Mặc cũng làm theo như vậy, trong nháy mắt, tất cả đàn em của đầu trọc đều nằm trên mặt đất, kêu rên khắp chốnTất cả quá trình này, tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ ràng, thật giống như một cảnh phim quay chậm, nhưng mà, đợi đến khi Trần Mặc đánh xong, tất cả thanh niên đều nằm trên mặt đất, mọi người mới phát hiện, Trần Mặc từ khi ra tay đến khi kết thúc, vẫn chưa tới một phút.
Nhìn như rất chậm, thực ra nhanh đến cực điểm!Thực ra, đây là Trần Mặc không muốn dù dọa đám người, cố ý giảm tốc độ, khiến tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy rõ, nếu như để hắn dốc toàn lực hành động, chỉ cần ba giây, cũng đủ để lấy mạng mười mấy người!Một đám bạn học nhìn Trần Mặc đều trợn mắt há mồm, giống như lần đầu tiên quen biết Trần Mặc, vẻ mặt đều là không thể tin tưởng được.
Đám người Triệu Cương sau khi qua một đoạn thời gian ngơ ngác ngắn ngủi, lại là vẻ mặt vô cùng kích động, hăng hái lớn tiếng khen ngợi: "Hay, Trần Mặc, cái tên thâm tàng bất lộ nhà cậu, vậy mà có thể đánh hay như vậy!"Gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Tưởng Dao đều là vẻ kinh ngạc, anh Trần Mặc của cô, từ lúc nào lại trở nên lợi hại như vậy?Ngoài cửa, Chu Hào lại là vẻ mặt chó ăn phải shit, ánh mắt nhìn Trần Mặc, cùng đầy sợ hãi.
Trần Mặc từ khi nào liền trở nên lợi hại như vậy?Ngay cả cha mẹ Tưởng Dao cũng là vẻ mặt không thể tin được, ngơ ngác hỏi: "Dao Dao, con xác định vị bạn học Trần Mặc này, là một người bình thường sao?""Con, con cũng không biết, anh Trần Mặc, trước kia chính là một học sinh cấp 3 bình thường, sao đột nhiên lại trở nên lợi hại như vậy chứ?" Tưởng Dao ngơ ngác nói, ánh mắt về phía bóng người gầy gò đứng giữa kia, tràn ngập sự kính nể, cảm giác như là núi cao,Trương Hổ cũng ngu ngốc nhìn Trần Mặc, vẻ mặt đầy vẻ hoảng sợ, người có thể đánh, không phải hắn ta chưa từng gặp qua, như là một số cao thủ quyền anh trong bóng tối, lính đặc chủng.
.
những người này đích thực rất lợi hại, một người có thể đánh bảy tám người.
Nhưng mà, cho dù là cao thủ lợi hại nhất mà hắn ta nhìn thấy, cũng không làm được như Trần Mặc, không đến một phút đã đánh ngã toàn bộ mười đàn em dưới tay hắn ta.
Bây giờ Trương Hổ, ngoại trừ kinh sợ, vẫn là kinh sợ!Hắn ta chợt nhớ tới vừa rồi Trần Mặc nói “chỗ tôi dựa vào là chính tôi"!Vừa rồi, Trương Hổ còn tưởng rằng Trần Mặc đang cố ý chế nhạo hắn ta, hiện tại hắn ta đã triệt để tin tưởng.
Hắn ta luôn cảm thấy chỗ Trần Mặc dựa vào là gia thế phía sau lưng hắn, có lẽ, thực lực của bản thân hắn mới chính là chỗ dựa chân chính của hắn ta!Nhưng mà dù sao Trương Hổ cũng là người trải qua biết bao sóng to gió lớn, trải qua hoảng sợ trong tích tắc, lập tức tỉnh táo lại.
"Cậu nhóc, tao biết mày rất biết đánh nhau, tạo thừa nhận vừa rồi đã xem