Đô Thị Lương Nhân Hành
Tác Giả: Vũ Nham
Chương 31: Vệ sĩ (1)..
Dịch: Thiên Địa Nhân
Nguồn: Sưu Tầm
Hậu Vân hỏi Vũ Ngôn tình hình làm việc tại nhà hàng Âu kia. Vũ Ngôn chọn những điều quan trọng nói ra. Nghe Vũ Ngôn nói có thể vào công ty vệ sĩ thì Hậu Vân cười nói:
- Ngôn đại ca, nói như vậy thì anh có thể trở thành một vệ sĩ uy phong lẫm liệt sao. Về sau phải bảo vệ em đó!
Vũ Ngôn cười nói:
- Điều đó là tất nhiên. Cứ yên tâm, anh sẽ bảo vệ em cả đời.
Hậu Vân đỏ mặt, trộm nhìn Vũ Ngôn, cúi đầu nói:
- Ngôn đại ca, anh thật tốt!
Nhưng rồi lại bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, cô liền biến sắc, vội hỏi:
- Đại ca, làm vệ sĩ có phải sẽ có nguy hiểm đúng không. Ngôn đại ca, hay là anh đừng đi....
Vũ Ngôn cắt ngang lời cô bé, cười nói:
- Chẳng lẽ em quên anh đã từng đi lính sao. Vả lại, vệ sĩ bây giờ thì có nguy hiểm gì chứ.
Hậu Vân hơi chút yên tâm, Vũ Ngôn lại nói:
- Đúng rồi, Tiểu Vân. Chuyện anh từng đi lính em đừng nói cho ai biết. Đó là quy định của quân đội.
Hậu Vân gật đầu, kiên định nói:
- Anh yên tâm, Ngôn đại ca. Có đánh chết em cũng không nói đâu.
Vũ Ngôn cười nói:
- Đâu có nghiêm trọng như vậy. Nếu với những người gần gũi với chúng ta thì cũng không cần giấu diếm.
Hậu Vân "dạ" một tiếng rồi nói tiếp:
- Đúng rồi, Ngôn đại ca. Chị Tăng Nhu muốn xin chúng ta giúp đỡ.
Vũ Ngôn nhớ lại lúc nhị nha đầu Tăng Nhu kia kéo Hậu Vân lại không biết thầm thì cái gì, liền hỏi:
- Tiểu Vân, hôm nay, Tăng Nhu với em nói gì đó? Tính cách của nha đầu kia rất ngang bướng, hy vọng cô nàng không làm hư em.
Hậu Vân cười nói:
- Đâu có đâu. Lòng dạ chị Tăng Nhu rất tốt mà. Chị ấy hỏi em ở đâu, em nói là ở chỗ đại ca.
Hậu Vân thoáng đỏ mặt, sau đó lại nói tiếp:
- Chị Tăng Nhu hỏi chúng ta cuối tuần này có rảnh không? Chị ấy nói có một hoạt động quyên góp giúp đỡ trẻ em nghèo, và chị ấy hy vọng chúng ta có thể tới đó giúp, còn đặc biệt nói muốn anh đi nữa.
Vũ Ngôn biết Tăng Nhu mời mình tới tất cũng chẳng phải là chuyện tốt đẹp gì cho cam! Chắc chắn nếu tới là lại bị cô ta sai bảo, nhưng khi nhìn ánh mắt đầy trông mong của Hậu Vân, hắn lại không đành lòng cự tuyệt nên đành nói:
- Cuối tuần này anh nghỉ đi giúp các em vậy.
Hậu Vân cười gật gật đầu. Vũ Ngôn nhìn đồng hồ, nói:
- Tiểu Vân, không còn sớm nữa, em đã bận cả ngày rồi, đi nghỉ đi.
Hậu Vân "vâng" một tiếng rồi nhẹ giọng nói:
- Ngôn đại ca, anh cũng nghỉ sớm đi.
Vũ Ngôn nằm trên giường suy nghĩ về những chuyện xảy ra trong hai ngày nay, thu hoạch cũng rất lớn, cao thủ võ lâm xuất hiện liên tục, còn có cả dị năng giả trong truyền thuyết. Giờ Vũ Ngôn không còn cảm giác cô độc kia nữa, trong lòng hắn giờ vô cùng hưng phấn, vo cùng chờ mong. Hắn cũng muốn biết một thân tu vi này của mình thì có địa vị như thế nào trong võ lâm. Còn có đám dị năng giả nữa, khả năng của bọn họ có thể mang lại cho mình những điều ngạc nhiên gì đây?
Lại nhớ về những tin tức thu được vào đêm nay khi do thám trên phòng Quan Nhã Ny, nhìn tình hình này thì quy mô công ty vệ sĩ Thánh Long thật không nhỏ, hơn nữa từ thân thủ của Quan Nhã Ny mà xem xét thì phía sau cô ta nhất định còn nhân vật lợi hại hơn nữa.
Khiến Vũ Ngôn càm thấy khó hiểu chính là vì sao nội tức của Quan Nhã Ny với Ân Nhất Bình lại tạo một cảm giác quen thuộc cho mình. Nghĩ đi nghĩ lại cũng không tìm ra đáp án nên hắn đành phải để ngỏ đó.
Mấy ngày tiếp theo, Vũ Ngôn an tâm đi làm, sáng thì ở chỗ hàng ăn, tối đến làm tại nhà hàng Âu. Quan Nhã Ny mặc dù vẫn lạnh lùng băng giá, nhưng cũng không nói gì thêm với một kẻ khi thì tiếng Trung, khi thì tiếng Anh như hắn nữa. Vũ Ngôn có đôi khi cũng hay nói đùa với cô ta, song cô ta cũng chỉ hừ lạnh. Bây giờ, Vũ Ngôn cũng đã quen với khuôn mặt lạnh như đồng 200 của cô ta rồi.
Mỗi ngày, tối, hơn chín giờ, Vũ Ngôn cứ theo lệ thường đi tham gia huấn luyện. Song huấn luyện viên của hắn giờ biến thành Quan Nhã Ny. Quan Nhã Ny xuất thủ không chút lưu tình, Vũ Ngôn lại không thể vận công nên chỉ có thể trốn tránh. Mỗi ngày đều bị cô ta nện cho vài quyền nên giờ Vũ Ngôn có cảm giác mình như biến thành bao cát cho cô ta luyện tập. Nhưng, Vũ Ngôn cũng có chút hưởng thụ, nhìn dáng người tuyệt vời thoáng ẩn thoáng hiện khi ra tay, nhìn làn da trắng như tuyết, nhìn đôi môi đỏ mọng nước, nhìn hàng mi cong mạnh mẽ, coi như cũng không uổng công đóng cái bao cát.
Quan Nhã Ny lại càng ngày càng giật mình, không ngờ năng lực chống trả của tên tiểu tử này càng ngày càng cao, phản ứng càng lúc càng nhanh, cô giờ nếu