Đô Thị Lương Nhân Hành
Tác Giả: Vũ Nham
Chương 77: Mị lực (1 + 2).
Dịch: Thiên Địa Nhân
Nguồn: Sưu Tầm
Trên gương mặt đó lại hiện lên nụ cười xinh đẹp nhất trên thế giới này, ôn nhu nói:
- Lần này gây phiền toái cho mọi người rồi. Trong lòng Thư Nhạc cảm thấy rất áy náy, hy vọng không làm tăng phiền toái cho mọi người.
Đột nhiên trên khuôn mặt kiều diễm đó bỗng hiện lên một nụ cười tinh quái:
- Nhưng nếu thật sự có phiền toái thì cũng hy vọng mọi người có thể giúp đỡ nhiều hơn.
Tiếp theo lời nói ấy lại là một nụ cười xinh đẹp, một nụ cười thanh khiết như Thiên sứ, một nụ cười khiến mặt trăng cũng phải ảm đạm.
Hồn của đám nam nhân như bay ra khỏi Trái đất này. Nam tử đứng bên trái thấy vẻ mặt của mọi người trong khoang mà cũng chỉ biết mỉm cười rồi lắc lắc đầu tỏ vẻ chẳng biết phải làm sao. Nam tử này cũng có tu vi không tầm thường, công lực còn thâm hậu hơn một chút so với Quan Ny Nhã.
Hộ hoa sứ giả đi bên cạnh một cô gái có sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành lại có một thân võ công cao cường, điều này thật sự không có gì là lạ, mà ngược lại, người đó nếu chỉ là một kẻ bình thường thì mới làm cho người khác phải kinh ngạc. Sau khi trở lại Thiên Kinh, các cao thủ võ lâm Vũ Ngôn đã gặp qua không ít nên dù có gặp thêm một người nữa cũng chẳng lấy gì làm lạ.
Cho tới khi Thư Nhạc trở lại khoang hạng nhất, tới khi không còn thấy bóng dáng đâu nữa thì La Hữu mới dần dần phục hồi được tinh thần, hắn dường như không thể tin vào hai mắt của mình, nói với Vũ Ngôn:
- Vừa rồi thực sự là Thư Nhạc tiểu thư nói chuyện với tao à? Mày vả cho tao một cái xem nào, xem đó có phải là nằm mơ không.
Vũ Ngôn lắc đầu bất đắc dĩ nói:
- Cô gái này quả không đơn giản. Chỉ một câu nói thôi cũng khiến cho bọn mày mất hết cả phương hướng.
La Hữu khinh thường cắt ngang:
- Mất hết cả phương hướng thì có là gì, nói khiêm tốn thì nàng còn mê hoặc toàn bộ thế giới này đó. Thật không hiểu thằng mày mới trở về từ hành tinh nào nữa. Xem ra tao phải dạy cho mày một lớp cấp tốc mới được.
Cô gái tên Thư Nhạc này, mười lăm tuổi xuất hiện trước công chúng, tới nay đã được năm năm. Hàng năm cô chỉ ra một album âm nhạc và cũng chỉ đóng một bộ phim. Ba năm sau khi xuất hiện, bằng giọng hát tự nhiên, bằng khuôn mặt tuyệt thế vô song cô dã chinh phục cả thế giới. Năm thứ tư, album " Vì Anh" đã đoạt giải Grammy, và cũng năm đó, nhân vật công chúa Tinh Linh diễm lệ vô song trong bộ phim sử thi giả tưởng "The Wizard Of Oz" do cô thủ vai đã giành giải Oscar cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất. Trong vòng một năm liên tục gặt hái hai vinh quang trong cả hai môn nghệ thuật, âm nhạc và điện ảnh. Đây là một kỳ tích không người nào có thể với tới.
Một cô gái da vàng dùng tiếng ca và vẻ đẹp của mình để chinh phục toàn thế giới. Mị lực của nàng quả thực là không ai có thể kháng cự. Bất luận là nam hay nữ, già hay trẻ, bất luận là da vàng, da trắng hay da đen, tóm lại vẻ đẹp của nàng thuộc về toàn thế giới.
Trong lòng những người dân trong nước, cô gái này chính là một tồn tại như thần. Mỗi một bộ phim truyền hình của nàng đều phải làm rất công phu, bởi vì mọi người không cho phép có một chút khinh nhờn nào đối với nàng. Trong một bộ phim, chỉ một cảnh nàng nắm tay diễn viên nam thôi thì đó cũng đã là cực hạn có thể thừa nhận của khán giả rồi. Trong lòng bọn họ, bất kể là ai cũng không xứng với vị tiên tử tuyệt thế vô song này.
Mị lực Thư Nhạc là không biên giới. Cho dù là ở các quốc gia có nền công nghiệp giải trí rất phát triển như nước H, nước R (hai nước ở Đông Á) thì nàng cũng là Thần trong lòng vô số người. Nói thẳng ra thì, ở hai nước ấy, người dân có thể không biết tổng thống hay thủ tướng là ai nhưng nếu không biết Thư Nhạc là ai thì đó chính là một điều không thể tha thứ được.
La Hữu nói liền một hơi, liếm liếm bờ môi khô khốc của mình một cái rồi lại nói tiếp:
- Mày giờ đã biết mình phạm phải sai lầm lớn tới mức nào chưa? Không ngờ mày không biết tới Thư Nhạc tiểu thư, đây quả thực là một sự sỉ nhục của quốc gia, của dân tộc. Mày quả thực không phải là đàn ông!
Cuối cùng Vũ Ngôn cũng đã hiểu ý trong lời nói của Quan Ny Nhã. Quả thật nhiệm vụ bảo vệ lần này nếu thất bại, hoặc chỉ cần có một chút sai lầm, dù chỉ là ngẫu nhiên thôi thì họ dù có trăm lần chết cũng không thể nói rõ được với người dân trong nước, với toàn thế giới.
Vũ Ngôn không khỏi lắc đầu. Hồng nhan họa thủy, câu nói này càng ngẫm càng thấy chuẩn xác. Chẳng qua một cô gái mà lại một thân một mình lăn lộn trong làng giải trí, hơn nữa còn có thể giành được những thành công to lớn như thể, nàng thực sự chính là niềm kiêu ngạo của cả dân tộc.
Mộng đẹp của đám nam nhân còn chưa tỉnh thì trong khoang hạng nhất lại chui ra một người. Trên khuôn mặt người này là một nụ cười đầy vẻ thân thiết:
- Xin chào mọi người, hy vọng mọi người có thể tạm tỉnh tảo từ mị lực của biểu tỷ tôi.
Mọi người bất mãn nhìn tiểu tử không biết từ chỗ này chui từ lỗ nào ra này, trong mắt họ giờ đầy lửa hận. Mịe, cái tội cắt ngang mộng đẹp của mọi người, thực sự không thể tha thứ được.
- Vâng, trước tiên xin tự giới thiệu, tôi là Chu Hải Lăng, biểu đệ của tiểu thư Thư Nhạc, đương nhiên cũng là người đại diện tạm thời của chị ấy, và cũng là người đi tìm ngôi sao của hãng phim truyền hình Thương Hải. Tôi vừa mới đạt được thành tích xuất sắc nhất là ghi danh vào học tại đại học Thiên Kinh. Khụ khụ, mọi người đừng nên hoài nghi, học tập chỉ là nghề phụ của tôi thôi, công việc tìm ngôi sao mới là nghề chính của tôi. Nhìn thân thể to lớn mạnh mẽ, dáng người cao ngất với các đường cong khỏe khoắn, và cả vẻ anh tuấn bất phàm của các vị, tôi thật không biết các vị có ý gia nhập ngành giải trí điện ảnh này hay không? Đồng thời, công ty chúng tôi còn kiêm cả việc tổ chức sự kiện, lăng xê ca sĩ, đào tạo diễn viên, người mẫu. Khụ, khụ, nói chung phạm vi kinh doanh của công ty chúng tôi trải rộng ra khắp các nghiệp vụ giải trí. Đồng thời với con mắt chuyên nghiệp của tôi, các vị đều là những đối tượng đáng để công ty chúng tôi có thể tận lực lăng xê đào tạo. Bất luận là phong độ hay khí chất, các vị đều là những tuyển chọn tốt nhất. Tôi đảm bảo, chỉ cần các vị trải qua những lớp huấn luyện đơn giản mà công ty chúng tôi thiết kế thì nhất định các vị sẽ có thể đại triển thần uy trong làng giải trí. Lúc ấy, con đường phía trước của các vị chính là một màu sáng chói lòa.
Vũ Ngôn cảm thấy rất buồn cười. Tiểu tử này chính là đứa trẻ mười tám mười chín tuổi đi bên cạnh Thư Nhạc vừa rồi.
Chu Hải Lăng nhìn khắp thấy mọi người có vẻ không nhiệt tình lắm mới vội vàng nói tiếp:
- Tục ngữ nói rất đúng, phải tu cả trăm năm mới có thể vượt thuyền sang sông, hôm nay mọi người có thể cùng ngồi ở đây âu cũng là duyên phận. Giờ nếu đăng ký thì công ty chúng tôi sẽ không thu phí báo danh, phí tổn đào tạo sau này sẽ được chiết khấu 20%, bao ăn bao ở, bao cả bố trí công việc, bao luôn cả việc thành danh. Nếu các vị hứng thú thì có thể đăng ký ngay bây giờ, tôi nhất định sẽ dành sự phục vụ ưu đãi nhất cho các ngài. Tôi lấy thân phận là biểu đệ của Thư Nhạc tiểu thư ra đảm bảo, nhất định sẽ giúp các ngài thành danh thành tiếng, phát tài phát lộc, nào, lại đây lại đây nào, hoan nghênh mọi người tới đăng ký.
Với thân phận có thể đi bên cạnh Thư Nhạc thì lời Chu Hải Lăng nói chắc không phải là giả. Chỉ là không biết cái công ty giải trí Thương Hải kia có thể tin được mấy phần nữa.
La Hữu lập tức nhao lên, nói với Vũ Ngôn:
- Thế nào hả, mày trông tao có thể đi thử vai không?
Vũ Ngôn cười nói:
- Thử thì được nhưng tao thấy mày nên nhận vai diễn đặc biệt là thích hợp nhất.
La Hữu nghe xong thì rất là hưng phấn:
- Nói mau, nói mau, vai gì đặc biệt.
Vũ Ngôn cười ha hả nói:
- Quả núi!
Lập tức, câu trả lời ấy được đánh đổi bằng một loạt quyền của La Hữu.
Chu Hải Lăng thấy mọi người có vẻ không mấy hưởng ứng, hắn cười nói:
- Gần đây công ty chúng tôi đang chuẩn bị bấm máy một bộ phim kinh điển tên "Anh hùng xạ điêu", bộ phim này còn rất nhiều vai trống, nếu các vị có hứng thú thì có thể tới thử vai.
Nhìn dò xét xung quanh, khi trông thấy nước da đen đen tỏa sáng của Lỗ Trùng, lập tức, hai mắt Chu Hải Lăng như sáng lên, hắn tới bên cạnh Lỗ Trùng nói:
- Vị đại ca này mi rậm tai dài, hình thể cao lớn, nước da tự nhiên khỏe mạnh. Một nam nhân chính hiệu! Đại ca chính là hình mẫu của diễn viên nam trong phim dành cho thanh niên hiện nay. Công ty chúng tôi gần đây đang cần tìm diễn viên nam cho một bộ phim. Không biết đại ca có hứng thú đi thử vai hay không?
Lỗ Trùng vội xua tay nói:
- Tôi không được, không được đâu. Anh tìm thằng kia, thằng kia kìa ―
Hắn tiện tay chỉ một vòng, khi trông thấy Vũ Ngôn thì như gặp cứu tinh:
- Đấy, thằng đó, chính thắng đó đó. Cái thằng mặt trắng ngồi bên cạnh cửa sổ máy bay đấy.
Chu Hải Lăng tới bên cạnh Vũ Ngôn nhưng còn chưa mở miệng thì La Hữu đã bật người đứng dậy rồi nắm lấy tay anh chàng, nói:
- Chu tiên sinh phải không, tôi đăng ký, tôi xin đăng ký. Xin hỏi bộ phim này bao giờ bấm máy? Thư Nhạc tiểu thư có nhận vai nào trong đó không? Tôi khi nào có thể trở thành bạn diễn của Thư Nhạc tiểu thư không?
Lời vừa dứt, cái La Hữu hắn đổi được là những ánh mắt khinh bỉ xung quanh. Chu Hải Lăng cười ha ha nói:
- Con đường diễn xuất của vị đại ca này quả là rộng lớn. Chúng tôi gần đây đang chuẩn bị cho một bộ phim tên "Thần Điêu đại hiệp", bên trong chỉ còn nhân vật Đại Điêu là chưa dược xác định. Tôi có thể tiến cử anh tới thử vai.
Trong Cabin lại được một trận cười sảng khoái, song La Hữu lại không thấy xấu hổ một tí nào, hắn dõng dạc nói:
- Nếu bộ phim đã có tên là "Thần Điêu đại hiệp" thì nhân vật Đại Điêu kia nhất định phải là một vai vô cùng quan trọng. Tôi nhất định phải tới tranh thủ cơ hội này, tranh thủ để mau mau được diễn cùng Thư Nhạc tiểu thư. Chu tiên sinh, xin hỏi trong bộ phim, nhân vật Đại Điêu này có nhiều lời thoại không?
Chu Hải Lăng nghiêm túc nói:
- Trong kịch bản của bộ phim này, chúng tôi sẽ sửa đổi nguyên tác, cho Đại Điêu biến thành một người đàn ông chân chính, sau đó có thể mở miệng nói chuyện. Lúc đó, lời thoại nhiều tới nỗi cho anh đọc sưng cả mồm luôn.
La Hữu híp mắt cười gian. Chu Hải Lăng đẩy hắn ra ngồi xuống bên cạnh Vũ Ngôn cười nói:
- Vị tiên sinh này mày đẹp mắt sáng, khí chất thân thiết, lại phong độ nhanh nhẹn, dáng vẻ bất phàm. Công ty chúng tôi đang lên kế hoạch cho bộ phim mới tên là " Ỷ Thiên Đồ Long ký". Tính cách khí chất của anh rất thích hợp với diễn viên nam chính. Tôi có thể tiến cử anh tới thử vai, nếu trở thành diễn viên chính thì tôi đảm bảo trong vòng một năm anh nhất định nổi tiếng khắp châu Á, và có thể tiến quân sang Hollywood.
Vũ Ngôn cười ha hả nói:
- Vậy Thư Nhạc tiểu thư đóng vai Triệu Mẫn hay Chỉ Nhược?
Chu Hải Lăng cười xấu hổ trả lời:
- Điều này, điều này, gần đây biểu tỷ của tôi đang