Đô Thị Lương Nhân Hành
Tác Giả: Vũ Nham
Chương 83: Chiến
Dịch:Thiên Địa Nhân
Nguồn: Sưu tầm
Lúc này sắc trời đã tối, bên bờ sông người đi dạo cũng đã thưa dần. Vũ Ngôn quét mắt quan sát bốn phía nhưng vẫn không nhìn ra được dị năng giả nào, hắn kinh hãi hỏi:
-dị năng giả? Cô có thể cảm giác được dị năng giả sao? Vậy cô cũng là dị năng giả ư?
Thư nhạc thở dài:
-Anh không cần phải kinh ngạc, thế giới này vốn có rất nhiều chuyện mình không thể nghĩ tới, như đêm qua, anh che chắn bảo vệ cho tôi, tôi rất cảm kích nhưng thật ra chuyện đó cũng không cần lắm, bởi vì….
Cô mỉm cười nói tiếp:
-tôi là một dị năng giả, nói chính xác ra, tôi là một dị năng giả Tâm Linh. Đáng nhẽ ra giờ tôi có thể giúp anh một chút, nhưng đáng tiếc ….
Thư nhạc cười khổ:
-Đáng tiếc là tôi đã dùng dị năng giả lên người bọn Nhã Ny mà tới giờ vẫn chưa khôi phục được. Nay tôi thật sự trở thành gánh nặng của anh mất rồi.
Vũ Ngôn nhớ tới chuyện ngày hôm qua khi viên đạn mình bắn bị tên dị năng giả bắn lén kia làm cho chậm lại, nếu Thư Nhạc thực sự cũng là dị năng giả, vậy thì chỉ cần không cho kẻ địch lại gần thì cô nàng cũng có năng lực bảo vệ mình. Chỉ không hiểu dị năng giả Tâm Linh kia là dị năng kiểu gì. Cô ta làm cách nào thoát được khỏi đám Quan Nhã Ny nhỉ?
Đáng tiếc bây giờ không phải là lúc nghiên cứu chuyện này. Vũ Ngôn nghe Thư Nhạc nói bây giờ cô nàng không còn dị năng, bèn vội nói:
-cô có thể phát hiện sự tồn tại của dị năng giả sao? Vậy chúng ta mau rời đi thôi.
Thư Nhạc cười khổ nói:
-Xung quanh chúng ta ít nhất có hơn mười dị năng giả. Năng lực của tôi bây giờ đã vô cùng yếu nhưng bọn chúng xuất hiện mà trong khoảng cách này tôi vẫn có thể cảm nhận được, điều này chứng tỏ chúng đã tới rất gần chúng ta. Giờ mà đi đã quá muộn rồi!
Vừa dứt lời, ngay lập tức Vũ Ngôn đã cảm thấy ngực mình như bị một chùy cực mạnh đánh phải. một áp lực như dời non lấp biển ép thẳng vào hắn, cái cảm giác giống như bị một bức tường đổ sụp xuống đè lên cả người mình vậy. Luồng áp lực giống thế này Vũ Ngôn đã từng gặp qua khi đụng độ với tên Trần Gia Lạc, chỉ có điều lực lượng mà hắn phải chịu hôm nay còn gấp mấy lần lực lượng của Trần Gia Lạc.
Hộ thân cương khí của Vũ Ngôn tự động hình thành gạt bỏ áp lực từ bên ngoài ra. Thấy sắc mặt Thư Nhạc đang vô cùng bình tĩnh như không cảm thấy cái gì, thế là hắn vội đưa tay kéo lấy cô nàng nói:
-Chúng ta đi mau thôi.
Thư Nhạc lắc đầu nói:
-bốn tên dị năng giả Thổ hệ, bốn dị năng giả Hỏa hệ và một dị năng giả Thủy hệ. chúng ta không thể đánh liều được.
Vũ Ngôn đã cảm giác thấy bước chân của vài người đang càng lúc càng gần. Khi ngẩng đầu lên hắn thấy có hơn mười người đang xông tới, khoảng cách giữa bọn chúng với hai người bên mình chỉ còn mấy chục mét.
Hai bên trái phải, mỗi bên có bốn người đàn ông hơn ba mươi tuổi, sắc mặt cứng ngắc đang nhìn hai người bên mình không chút tình cảm nào. Trực giác của Vũ Ngôn khẳng định bọn chúng không phải người Trung Quốc. hai người ở giữa, trong đó có một lão già gầy yếu mắt tam giác lóe lên từng đợt tinh quang khiếp người. Còn một người khác ,hắn dùng vải đen che mặt chỉ lộ ra đôi mắt. không hiểu có phải là ảo giác hay không nhưng Vũ Ngôn vẫn cảm thấy ánh mắt này mình hình như đã gặp ở đâu đó, song nghĩ thế nào hắn cũng không có ấn tượng gì. Chỉ có điều, từ hơi thở của hắn Vũ Ngôn có thể khẳng định, tên bịt mặt này chính là tên bắn tỉa đêm qua đã làm cho viên đạn giảm tốc độ, sau đó còn ra một đòn hồi mã thương rồi chạy thoát.
-Bốn người bên trái là dị năng giả Thổ hệ, còn bên phải bốn người là dị năng giả Hỏa hệ, tên bịt mặt ở giữa là Thủy hệ.
Thư Nhạc ghé vào tai Vũ Ngôn nói. Vũ Ngôn cũng không biết cái gì là Thổ hê, cái gì là Thủy hệ, mà giờ cũng không phải là lúc để giải thích, hắn vội vàng kéo cô nàng này lại nói.
-Tôi đối phó với bọn chúng, cô ở sau tôi, đừng có đi ra đấy.
Lời còn chưa dứt thì phía sau hắn đã vang lên một tiếng cười lớn:
-Lão phu đang tự hỏi kẻ nào tới đây gây chuyện? Hóa ra là mấy tên Oa tặc không biết tự lượng sức mình.
Lời vừa xuất hiện thì phía sau Vũ Ngôn có ba người cũng bước tới. Đi trước là một lão già sáu mươi tuổi, tóc đã hoa râm, có khí thế phi phàm. Phía sau lão là hai người trung niên, trong đó có một người Vũ Ngôn quen biết, đó chính là quản lý nhà ăn tại Thánh Thế Thiên Đường, Quách Nghị. Còn một người khác cũng độ tuổi như Quách Nghị, mày rậm mắt to khuôn mặt chữ quốc, nét mặt vô cảm như được đúc bằng thép.
Quách Nghị cười với Vũ Ngôn rồi nói với lão già bên người:
-Vân lão, chàng trai kia chính là người anh em Vũ Ngôn mà tôi đã nói với lão.
Vân lão cười ha ha nói:
-Tiểu Vũ, cháu có sợ bọn thỏ con này không?
Vân lão bước tới, tinh quang trong mắt phóng ra ngoài, chỉ thế cũng biết lão có một thân tu vi không tầm thường.
Vũ Ngôn biết họ tới để giúp đỡ mình nên không hề lo lắng nữa, hắn cười trả lời:
-Kẻ mà người Trung Quốc chúng ta không sợ nhất chính là đám Oa tặc này. Cháu chỉ hiềm bọn chúng tới quá ít, vậy thì ra tay sẽ chẳng thoải mái chút nào.
Vân lão cười lớn:
-Vậy hải yêu vọng bọn chúng tới nguyên hơn mấy tên để chúng ta sát mới sướng. Vậy thì cho dù bộ xương già này có nằm xuống cũng coi như là có lời với Nhã Ny.
Bên kia, những tên dị năng giả thấy chỉ trong nháy mắt mà đối thủ đã xuất hiện mấy người tới trợ giúp liền đánh mắt với nhau rồi sau đó chia ra bốn người hợp lực đối phó hai người Quách Nghị, còn tên che mặt kia hình như là đầu lĩnh, hắn dùng tiếng R hô lên “Ra tay”
Lập tức, Vũ Ngôn đã cảm giác được bốn luồng sức mạnh ép tới chỗ hai người mình và Thư Nhạc, ý đồ của bọn chúng chính là để diệt trừ Thư Nhạc.
Vân lão quát to một tiếng:
-Tiểu Quách, con đối phó Thổ hệ. Tiểu lý, con đối phó Hỏa hệ.
Quách Nghị hô lên một tiếng dũng mãnh, đôi mắt đột nhiên trợn lên, ngay tức khắc, hai gã dị năng giả Thổ hệ phía đối diện đã cảm giác thấy ngay một áp lực dị năng giống thuộc tính của mình đè lên ngực, bức hai tên này phải dốc toàn lực ứng phó.
Tiểu Lý mà Vân lão nhắc tới kia cũng gầm lên giận dữ, hai tay hắn vận lực, gân xanh nổi lên, gương mặt đột nhiên đỏ rực lên rồi cứ thế chống lại hai gã dị năng giả Hỏa hệ bên đối phương mà không rơi vào thế hạ phong. Ngay lập tức Vũ Ngôn hiểu ra rằng, Quách Nghị và hán tử họ Lý bên cạnh đều là những dị năng giả, hơn nữa từ biểu hiện dũng mãnh lấy một địch hai còn chiếm thượng phong của hai người họ có thể thấy, sức mạnh của hai người cũng không phải là mạnh bình thường.
Vân lão cười một tiếng dài, công lực tụ song chưởng rồi lao tới tấn công đối phương. Bên phía địch nhân, một người cũng lao tới, chính là lão già gầy yếu mắt tam giác tay nắm loan đao kia. Hắn cũng hét lớn một tiếng, xông tới đón Vân lão, song chưởng nâng đao chém vào Vân lão. Vân lão lắc mình tránh khỏi rồi một chưởng vỗ vào giữa lưng hắn ta.
Lão già gầy đó phản ứng cũng rất nhanh, đao vòng ra sau đón đơn chưởng của Vân lão. Thân thể như con quay xoay chuyển rồi hoành đao chém qua. Nếu nói về công lực thì Vân lão thâm hậu hơn, chiêu thức cũng tinh diệu quỷ dị. Về căn bản, lão già gầy kia không phải là đối thủ của Vân lão, nhưng thân pháp của tên gầy đó rất kỳ lạ, trốn qua tránh lại nhanh vô cùng song vẫn cứ cuốn lấy Vân lão không thôi. Trận đấu của mấy người bên kia đang rất ác liệt, còn bên này, trận đấu của Vũ Ngôn cũng không nhẹ nhàng gì. Hắn như bị vây trong một vòng năng lượng, bốn luồng lực lượng chia làm hai phía tấn công tới chỗ hắn. hai luồng thì nặng như tường, còn hai luồng khác lại nóng như lửa cháy.
Đây là lần đầu tiên Vũ Ngôn giao đấu một cách thực sự với dị năng giả, và hắn cũng biết chỗ đặc biệt của những kẻ được gọi là dị năng giả Thổ hệ và dị năng giả Hỏa hệ này. Bọn họ hình như có thể phóng xuất lực lượng tinh thần thông qua từ trường, từ trường khác nhau thì sẽ có những thuộc tính thông đạo khác nhau. Hiện tại Vũ Ngôn đang phải đối đầu với dị năng giả Thổ hệ và Hỏa hệ, và bị bốn người vây công. Vũ Ngôn giờ như bị rơi vào trong một nồi nước nóng bỏng, vì thế cũng không rảnh đi quan tâm tới tình hình của đám Vân lão và Quách Nghị.
Trong lòng Vũ Ngôn suy nghĩ nhiều như vậy nhưng tay cũng không hề nhàn rỗi chút nào. Hắn vận khởi nội lực toàn thân, chân khí cường đại cuồn cuộn chảy trong cơ thể hắn. Vũ Ngôn thét dài một tiếng, song chưởng đồng thời đánh ra, nội lực toàn thân nhanh chóng tuôn ra từ song chưởng. Chưởng trái đối phó Thổ hệ, chưởng phải đối phó Hỏa hệ. Mấy luồng lực lượng giao nhau trên không trung rồi ầm một tiếng, thân thể Vũ Ngôn lui về sau một bước, huyết khí trong cơ thể xao động một hồi, còn bốn gã dị năng giả kia phải cùng nhau lùi về sau năm bước, thân hình thoáng chút chao đảo.
Vũ Ngôn điều tức xong, khi thấy tình thế như vậy thì vô cùng vui mừng, hắn cảm thấy lực lượng phòng hộ mà bọn chúng tạo nên hình như đã bị mình đánh tan. Thừa dịp bọn chúng chưa kịp tụ lại lực lượng mới, thân hình đã xông tới trước bọn chúng, song chưởng múa lên vỗ vào ngực hai gã dị năng giả Hỏa hệ.
Những tên dị năng giả này đều không ngờ tới lực lượng của Vũ Ngôn lại mạnh mẽ đến như vậy. Hợp sức mạnh của cả bốn người cũng bị hắn đánh bật trở ra chỉ trong có một chiêu, lại còn phải chịu lực phản phệ của hắn làm khí huyết xáo động, dẫn tới việc chưa kịp tập trung lực lượng tinh thần thì song chưởng của Vũ Ngôn đã ập tới ngực của hai người.
-A……………
Thư Nhạc đằng sau lưng chợt kêu lên sợ hãi. Vũ Ngôn vội vàng quay đầu lại thì thấy một bóng đen như ma quỷ đang nhanh chóng “bay” về phía mình. Dưới ánh trăng, trường đao trong tay bóng đen đó lóe lên vô cùng sắc bén.
Vân lão và Vũ Ngôn ở bên kia đều nghe được tiếng kêu của Thư Nhạc. Vân lão đánh ra một chưởng bức lui lão già mắt tam giác rồi nhanh chóng đạp đất phi tới chỗ Thư Nhạc.
Vũ Ngôn đành bỏ qua cơ hội giết chết hai gã dị năng giả. Thân hình hắn nhảy lên nhanh như một con ưng dũng mãnh vồ thỏ mà nhắm thẳng vào cái bóng đen kia. Thân hình hắn nhanh hơn một tia chớp tới trước cả Vân lão. Trong chớp mắt, Vũ Ngôn đã ở phía sau lưng bóng đen rồi bàn tay vươn ra như một chiếc kìm tóm lấy cổ bóng đen đó, sau đó rắc một tiếng giòn tan, cổ tên đó đã bị bóp gãy.
Vân lão còn chưa thấy rõ thân ảnh Vũ Ngôn thì đã thấy kẻ địch mềm nhũn rồi ngã xuống, trong lòng lão cũng thầm giật mình. Tiểu tử này rốt cuộc có lại lịch như thế nào đây, không ngờ công lực của hắn lại cao tới mức lào cho người ta phải sợ hãi. Nhưng còn chưa kịp nghĩ nhiều thì lão già mắt tam giác kia đã liều mạng xông tới cuốn lấy Vân lão. Hai người lại bắt đầu tiếp tục giao đấu.
Bên Vũ Ngôn, bóng đen kia chưa ngã xuống đất thì một bóng đen khác đã hiện ra ngay ở phía sau Thư Nhạc, tai mắt Vũ Ngôn rất nhạy nên khi nghe thấy tiếng gió, hắn cũng không quay đầu lại mà đoạt thanh trường đao của bóng đen vừa “hy sinh” lúc nãy rồi đâm ngược ra sau. Một tiếng kêu đau đớn vang lên, thanh trường đao đã xuyên qua ngực bóng đen đó.
Số lượng những kẻ đánh lén càng ngày càng đông mà động tác cũng càng lúc càng nhanh, hơn nữa hành tung lại cực kỳ quỷ dị, vô thanh vô tức, như là chui ra từ trong không khí vậy.
Vân lão bị đối thủ cầm chân không thoát ra được, mà lão trông thấy kẻ địch bên Vũ Ngôn đang càng ngày càng nhiều, lão lớn tiếng gọi:
-Tiểu Vũ, biện pháp tốt nhất để đối phó với Ninja chính là phải tàn nhẫn hơn bọn chúng.
Ninja? Trong mắt Vũ Ngôn dấy lên một ngọn lửa. Đây chính là Ninja trong truyền thuyết sao? Lời Vân lão rất đúng, biện pháp tốt nhất đối phó với Ninja chính là phải tàn nhẫn hơn bọn chúng.
Khóe miệng của Vũ Ngôn hiện lên một nụ cười lạnh lẽo, hai chân khẽ đông. Đột nhiên hai gã Ninja xuất hiện ngay dưới đất rồi hoành đao bổ vào hạ bàn Vũ Ngôn. Vũ Ngôn lắc người né tránh, tay trái ôm Thư Nhạc vào lòng rồi nhảy bay lên như một hùng ưng khi còn trên không trung, Vũ Ngôn dồn lực vào loan đao sau đó vẽ lên trên không trung một đường cong quỷ dị, ngay sau đó, một chùm huyết vũ hiện lên, hai cái thủ cấp đẫm máu lăn ra xa đập thẳng vào lan can.
Thư Nhạc đột nhiên bị hắn ôm vào lòng liền tất cả lên một tiếng sợ hãi theo bản năng, cho tới khi trông thấy đó là do hắn cứu mình thì khuôn mặt lại đỏ bừng lên sau đó im lặng ôm thắt lưng hắn mà không thốt ra câu nào nữa.
Vũ Ngôn ôm Thư Nhạc, nhưng khi hai người còn chưa đáp xuống đất thì lại có hai tên Ninja khác xuất hiện. trong tay hai tên này không có đao nhưng bọn chúng vẫn lao về phía hai chân Vũ Ngôn tóm lấy. Vũ Ngôn biết nếu để cho bọn chúng bắt được chân mình thì mình sẽ rất khó di chuyển dù chỉ là một chút. Vì thế, hắn vội điểm hai mũi chân vào nhau, thân hình lại bay lên, loan đao thuận thế chém xuống bổ một kẻ dưới chân mình ra làm hai nửa.
Loan đao Vũ Ngôn vừa hạ xuống thì tại một chỗ tối bỗng xuất hiện bắn hai đạo ngân quang. Hai bóng đen cao gầy chẳng biết ẩn núp chỗ nào đột nhiên hiện ra lấy thế đánh chớp nhoáng ngự đao lao tới. hai đạo ngân quang chia ra hai phía một trước ngực, một sau lưng Vũ Ngôn để tấn công.
Một loạt những động tác liên tiếp nhau nhưng chúng chỉ diễn ra trong có chớp mắt. Từ lúc Vũ Ngôn nhảy lên là hắn đã rơi vào kế hoạch của kẻ địch. Vũ Ngôn đang ở trên không trung, lại ôm theo một người trong lòng, không có điểm tựa để dùng lực, hơn nữa thế tới của hai bóng đen đó lại vừa mạnh mẽ, vừa nhanh vô cùng. Ánh đao trong nháy mắt đã tới trước ngực Vũ Ngôn, tình thế đang cực kỳ nguy hiểm. Thư Nhạc trông thấy lưỡi đao sáng ngời trước mắt thì vô cùng hoảng sợ nhưng cũng không kêu thành tiếng mà chỉ cố gắng ôm lấy thân thể Vũ Ngôn, đầu chui vào lòng hắn không dám ngẩng lên nữa.
Trong khi nguy cấp đã khiến Vũ Ngôn phát ra được tất cả tiềm lực của bản thân. Công lực toàn thân nhanh chóng vận đủ mười hai vòng chu thiên. Thân hình như mất đi toàn bộ trọng lượng nhẹ nhàng lướt nhẹ trên không trung rồi liên tục đổi vị trí mấy lần theo một phương thức không thể tưởng tượng nổi. Càng phiêu càng cao, cuối cùng một chân hắn dừng đứng trên ngọn của một thanh trường đao rồi mượn lực của trường đao đó điểm nhẹ xuống. Bóng người như một con diều hâu đáp xuống phía sau tên đánh lén trước mặt rồi sau dó hắn xoay người đá một cước cực mạnh vào giữa lưng tên đánh lén này.
Phần giữa lưng là chỗ khí tức hộ vệ yếu nhất trên cơ thể người. Bóng đen đánh lén kia dính một cước ngã xuống đất sau đó loạng choạng về phía trước vài bước, đồng thời miệng cũng phun ra một chùm máu tươi. Rõ ràng tên này đã bị nội thương rất nặng.
Vũ Ngôn nhìn lại thấy hai gã đánh lén mình thì thấy hai tên này độ khoảng hơn bốn mươi tuổi, trong mắt chúng hiện rõ sự hung tàn, nhìn đa biết chúng không phải là hạng người dễ đối phó.
-Bát cách!
Mùi máu tươi như khiến tên đánh lén trước mắt quên đi việc che giấu thân phận của bản thân. Một câu bằng tiếng R phát ra, trong mắt Vũ Ngôn hiện lên một tia lệ mang rồi hắn kéo Thư Nhạc vào lòng mình chặt hơn.
-Cô hãy nhắm mắt lại!
Vũ Ngôn nói. Thư Nhạc trông thấy sát khí trong mắt hắn thì hiểu ngay rằng hắn muốn làm gì. Cô khẽ thở dài rồi nhắm đôi mắt mê hồn của mình lại
Vũ Ngôn hừ lạnh một tiếng, mũi chân nhẹ phát lực lao tới như một bóng bọn chúng linh xuất hiện trước người tên đánh lén đã bị thương. Trong mắt hắn hiện lên vẻ lãnh khốc, loan đao nơi tay nhẹ lướt qua sau đó dùng chính thân mình chắn ngang tầm mắt Thư Nhạc để không cho cô nàng trông thấy cảnh máu me này rồi mới nhẹ nhàng cười với cô nàng một cái.
Hai chữ “bát cách” còn chưa khỏi miệng thì tên đánh lén bị thương kia đã cảm thấy bụng dưới chợt lạnh, cái lạnh như thể có một luồng gió thổi qua bụng hắn vậy. Hắn mở mắt nhìn về thân dưới của mình, sau đó là một cảnh quỷ dị tới khó tin, một vết đao chỉnh tề vắt ngang qua bụng hắn. Khi hắn vừa cảm thấy được sự đau đớn thì thân trên đã trượt ra, rơi xuống mặt đất. Tất cả mọi linh kiện trong cơ thể, từ ruột non ruột già cho tới gan phổi đều rơi xuống đất.
Tên còn lại ngơ ngác nhìn thân thể tàn