Editor: Harusame248
- -------------------------------------
Sở Vân cảm thấy chỉ một tuần ngắn ngủi này, hắn giống như nhận thức lại anh trai mình một lần nữa, đồng thời cảm khái sâu sắc,mình chỉ là tạo cho Sở Ca cùng Lưu Chấn Vũ cơ hội ở riêng cùng nhau, không nghĩ đến vậy mà quan hệ giữa bọn họ lại có thể tiến bộ vượt bậc như vậy.
Ai có thể đoán được anh trai hắn nhìn như vừa tsundere lại tùy hứng nhưng một khi đã chủ động xuất kích thì hành động nhanh hơn so với bất kỳ ai cơ chứ.
"Khách sạn này cũng không phải không có đầu bếp, anh làm sao mỗi ngày đều bắt Vũ ca nấu cơm cho? Ngài tốt xấu gì cũng là một đại nam nhân,lúc nấu cơm không hỗ trợ thì thôi,đến cả rửa chén cũng chỉ ngồi đây nhìn Vũ ca một mình rửa?" Sở Vân cảm nhân sâu sắc,hắn cần giáo dục lại cái người đầy chủ nghĩa đàn ông này.
(chỉ người theo chủ nghĩa đàn ông rời xa nhà bếp,không làm việc nhà)
"Có thấy phiền không,câm miệng." Khoanh tay trước ngực, Sở Ca ngồi trên sopha,mắt không chớp nhìn chằm chằm người đàn ông đang rửa chén trong bếp, quay lưng về phía họ.
Sở Vân quan sát vẻ mặt anh mình,biểu cảm nhộn nhạo như vạn vật gặp mùa xuân đến,lại nhìn theo tầm mắt Sở Ca mà xem xét bóng dáng Lưu Chấn Vũ.
Ban ngày Lưu Chấn Vũ vừa mới quay quảng cáo,tây trang trên người còn chưa cởi,áo sơ mi trắng cùng quần tây đen khiến dáng người đẹp đẽ bình thường vẫn bị giấu trong mấy bộ quần áo rộng thùng thình hiện tại lộ ra không sót thứ gì.
"Ai,đột nhiên phát hiện dáng người Vũ ca thật đẹp nha...."
Lời còn chưa nói dứt, đôi mắt Sở Vân đã bị che lại, Sở Ca hạ giọng giận mắng: "Nhìn gì mà nhìn, đó là anh dâu mày,nhắm mắt lại cho tao."
"Oh fck, Sở Ca đồ đại biến -thái!!!!" Sở Vân bị bị mắt, oa oa kêu to, trong nháy mắt hiểu được thú vui tà ác của Sở Ca.
Sắp xếp gọn gàng bát đũa, Lưu Chấn Vũ vừa quay đầu lại đã bắt gặp cảnh Sở Ca cùng Sở Vân quậy phá nháo nhào, có bao lâu chưa từng được nhìn thấy,được trải qua cảnh tượng người nhà cùng thân thiết bên nhau? Trong lòng ấm áp lên một chút, hắn cười cười đi tới: "Hai người đang chơi cái gì?"
Sở Ca lần này bịt luôn cả miệng Sở Vân, cho Lưu Chấn Vũ một nụ cười trấn an: "Nó ấy à,thấy tôi để anh nấu cơm lại rửa bát,trách tôi bắt nạt anh."
"Mau thả Tiểu Vân ra,tôi thấy cậu ấy có vẻ khó chịu