- Này, này, cuối cùng là cậu đang ở chỗ nào vậy?_ Ra về Ngân cứ 1 mực lẽo đẽo theo sau Băng lảm nhảm.
- Ở chỗ tôi đang ở_ Băng thản nhiên phán.
(Chị trả lời hay quá =.=)
Mặt Ngân chảy đầy vạch đen. Trả lời mà cứ như không trả lời vậy á, rõ ràng là không muốn cô biết mà. Nhưng mà như vậy thì cô lại càng muốn biết. Thế là phía sau Băng lại mọc thêm 1 cái đuôi, cứ lăn tăn chạy theo cô hết nơi này đến nơi khác.
- Tôi muốn giao số đĩa hôm trứơc anh đưa_ Băng cầm điện thoại gọi cho 1 ngừơi nào đó.
_ Đáp lại cô là 1 giọng nói trầm ấm.
- Đang ở trứơc cổng_ Mặc dù không hiểu tại sao lại bị hỏi như vậy nhưng vẫn thành thật trả lời.
_ nói xong liền cúp máy. 2 ngừơi kiệm lời nói chuyện với nhau thì đương nhiên cuộc trò chuyện phải ngắn rồi (0_0)
Lần trứơc 2 ngừơi đã trao đổi số điện thoại cho nhau để tiện bề liên lạc.
- Cậu vừa nói chuyện với ai vậy?_ Ngân đứng 1 bên tò mò hỏi.
- Lát sẽ biết_ Đạm bạc nói 3 chữ xong rồi không để ý đến Ngân nữa. Băng dựa lưng vào gốc cây trứơc cổng trừơng chờ đợi.
Lát sau, 1 thân ảnh cao gầy từ bên trong bứơc đến gần. Vừa nhìn thấy cái ngừơi đang từ từ tiến đến gần Ngân liền hoảng hốt không thôi. Cô thực sự muốn bỏ chạy lắm rồi.
Ngừơi đang đi tới là 1 chàng trai khá cao, màu tóc đen nhánh lại hơi xoăn làm nổi bật lên khuôn mặt chữ điền hơi vuông. Trên mặt là chiếc mắt kính gọng đen nhìn có vẻ trửơng thành hơn so với tuổi. Dứơi lớp kính là đôi mắt xanh dương đặc biệt hút hồn.
Lúc nãy do bị chửi nhiều quá nên Ngân cũng không có để ý. Không ngờ tên hội trửơng này lớn lên lại trông đẹp trai đến vậy. Ngân trong lòng thầm đánh giá mấy tiếng. Rồi vì sợ Tuấn sẽ nhận ra mình nên liền lấy khẩu trang đeo vào xong núp ra sau thân cây, cật lực che dấu sự tồn tại của mình.
Cô là bị chửi oan mà. Rõ ràng là do mọi ngừơi trong lớp không chịu nộp đúng thời hạn nên ngừơi thế thân là cô bị chửi không thương tiếc a.
- Đây_ Băng lấy từ trong cặp sách ra sấp đĩa rồi đưa cho Tuấn. Cô cũng không ngạc nhiên lắm khi thấy Tuấn cùng trừơng với mình.
- Ừ,... Tối nay tôi sẽ đưa cho cô thêm 8 đĩa, đựơc chứ?_ Khi thấy Băng có ý định muốn tiếp tục làm công việc này, anh hỏi.
- Không, 10 đĩa đi, khoảng 1 tuần tôi sẽ hoàn thành chúng_ Băng trực tiếp tăng thêm số lựơng. Tiền nha, cô đang trong giai đoạn túng thiếu mà.
- Ừ. Đây là tiền công_ Tuấn cũng không nhiều lời mà liền gật gù đồng ý. Sau đó lấy ra 500.000 đưa cho Băng.
- Đợt chút, đây là địa chỉ mới của tôi_ thấy Tuấn sắp đi, cô lấy giấy bút ghi vài dòng rồi đưa cho anh.
Khi thấy địa chỉ này Tuấn có hơi ngạc nhiên nhưng cũng không hỏi gì thêm. Anh bỏ tờ giấy vào túi rồi vòng lại sân trừơng di vào. Tuấn còn khá nhiều việc ở trừơng còn chưa có làm xong nha.
Trứơc khi đi còn như có như không liếc về phía cái cây gần đó. Trong lòng thầm khinh bỉ, trốn gì mà lộ ra nguyên cái đầu, đúng là ngu ngốc.
Vậy mà chị Ngân nhà ta cứ tửơng kĩ thuật trốn của mình cao siêu lắm. Ai dè, ngay từ đầu đã bị Tuấn nắm thóp rồi..
- Nè, Đây là đĩa gì vậy?_ Thấy Tuấn đã đi hẳn, Ngân lúc này mới ló mặt ra tò mò hỏi.
- Hentai_ Băng cũng không để ý lắm nhếch môi, nói.
- Cái gì? Cậu... Tại sao anh ta lại đưa thứ này cho cậu chứ?_ Ngân trợn trừng mắt, không tin hỏi. Cô cũng biết đây là thứ cấm trẻ em dứơi 18 tuổi mà, sao Băng lại cầm chúng chứ.
- Làm việc_ Nhàn nhạt đáp.
- Ể? Đừng nói là cậu lấy mấy thứ này xem để tham khảo nha, không đựơc, không đựơc đâu đấy_ Từ "Làm việc" đựơc Ngân đưa đến 1 hàm nghĩa đen tối khác.
- Cậu nghĩ tôi sẽ làm cái "công việc bẩn thỉu" đó sao? _ Băng cũng hiểu Ngân đang nghĩ cái gì trong đầu.
- A, không.không..._ Ngân thở phào, sao cô lại quên mất Băng là ngừơi như thế nào chứ. Tuy mới tiếp xúc không lâu nhưng Ngân rất rõ lòng tự trọng của Băng cao hơn rất nhiều so với những ngừơi khác a.
- Vậy thì là làm gì chứ?_ Thấy Băng bắt đầu bứơc đi Ngân cũng lẽo đẽo theo sau hỏi.
- Biên dịch_ Vẫn là ngừơi hỏi ngừơi trả lời..Băng biết, nếu bản thân