- Thưa đại ca, Phạm Ngọc Băng Băng đã mất tích
- Cái gì? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?_ Phong hơi ngạc nhiên. Mặt bỗng trầm xuống
- Ngừơi của ta thăm dò đựơc bên Nanh Trắng đang điên cuồng tìm cô ấy. Từ chiều hôm qua cô ấy liền mất tích, không để lại chút dấu vết_ Tên đàn em cung kính trả lời.
- Tìm, sai tất cả anh em đi thăm dò. Phối hợp với bên Nanh Trắng tìm ngừơi._ Phong dứt khoát ra lệnh.
Vừa nghe Băng mất tích tâm tình cậu cực kì khó chịu. Tại sao lại như vậy chứ.? 2 ngừơi bất quá cũng chỉ mới gặp nhau có 2 lần. Nhưng cái cảm giác thân thuộc đó luôn quanh quẩn đâu đây.
.
..
Cùng lúc đó, ở 1 nơi khác đang xảy ra 1 cuộc rựơt đuổi kịch liệt.
- Bắt lấy hắn, đừng để hắn chạy thoát_ Tên cầm đầu la hét đàn em.
Chẳng mấy chốc bọn họ đã vây quanh ngừơi chàng trai. Hắn không còn đừơng chạy nữa, sau lưng chính là vách núi cao sừng sững.
- Nếu mày ngoan ngoãn giao chìa khoá ra thì có thể tao sẽ chừa cho mày 1 cpn đừơng sống_ Tên cầm đầu nhếch mép trả lời.
- Hừ. Nằm mơ đi_ Hạo hừ lạnh, kiên quyết nói.
Đừng tửơng hắn không biết. Chỉ cần nhìn 1 chút là hắn liền phát hiện ra ngay, tụi này căn bản không phải là lưu manh hay hắc bang nào đó. Nhìn cái cung cách làm việc trật tự có trứơc sau này hắn liền nhận ra bọn họ là cảnh sát. Tuy là đã thay đổi trang phục, còn cố tình nói tục nhưng cách nói chuyện cứ như những ngừơi từng qua huấn luyện.
Gió thổi làm lay động mái tóc bạch kim của hắn. Khuôn mặt ngoại trừ bình tĩnh ra cũng không có biểu hiện gì khác. Sau đó, hắn làm 1 động tác mà đám ngừơi kia không thể ngờ đến. Hắn thả lưng xuống vách núi...
Coi như hắn trả cho ông ta cái mạng này đi. Hắn cũng không còn gì lưu luyến trên đời này nữa. Băng cũng hận hắn, cho nên mới trốn đi biệt tăm, không muốn hắn tìm thấy. Nếu hắn phát hiện ra sự khác thừơng của Tuệ sớm hơn thì có lẽ mọi việc sẽ khác nhỉ? Nói cách khác, hắn chính là kẻ gián tiếp hại Băng, khiến cô rơi vào cảnh không nhà.
Coi như hắn đã thực hiện đựơc tâm nguyện của mẹ. Trứơc khi bà chết hắn đã hứa là sẽ bảo vệ ngừơi đàn ông kia.
Bà ấy dù sắp chết, vì bị ngừơi đàn ông đó ép chết nhưng vẫn bảo vệ ông ta như vậy, yêu ông ta như vậy. Chẳng lẽ bà không để ý đến hắn sao, không muốn sống tiếp để chăm sóc hắn sao? Hạo nở nụ cừơi tự giễu.
Nhưng không ai ngờ đến, 1