Chương 3 : Gặp toàn trai đẹp ( 2 )
- Thôi nào... mấy cậu đừng cứ trêu chọc Mạc Thanh nữa - Đỗ Duy Khôi sau khi bình ổn lại sau trận cười rồi nhìn mấy tên trước mặt nói.
- Khụ khụ... được rồi.. được rồi, đưa cho người khác hát đi - Mạc Cảnh cảm thấy bà chị của mình đang chứa sát khí nguy hiểm nên lên tiếng giải cứu .
- Này ... sẵn máy này có chấm điểm... hay là chúng ta tranh xem ai hát điểm cao nhất đi - Hạo Tuân nhìn mọi người rồi nãy ra ý định.
- Phải có giải thưởng gì mới hấp dẫn chứ... - Thanh Nhân hào hứng chen vào.
- Ha ha.. tôi nghĩ ra ý này... hai người nào hát được số điểm cao nhất sẽ được yêu cầu người có số điểm thấp nhất ba điều, bất cứ điều đó là gì - Hiểu Quang biến thái suy nghĩ..
Ngồi im nãy giờ nhưng vừa nghe nói khí nóng lại muốn bốc lên. Cô bắt đầu hận tên Hiểu Quang này rồi đó nga ... chẳng phải cô là người hát thấp nhất sao? Vậy thì.. dù cô có tham gia hay không thì cũng phải làm theo yêu cầu của một trong mấy tên này hả?
Không bao giờ.... a a
- Phản đối... phản đối ... thật không công bằng - cô uất ức lên tiếng nhìn mấy tên trước mặt.
- Phản đối không hiệu lực - Hạo Tuân lưu manh phản bác - sau đó nhìn xung quanh, cười vô cùng nham nhở - Đa số thắng thiểu số, cậu không thoát được đâu .
- Kiến Thư, cậu thấy thế nào? - Tống Nam quay sang hỏi cái người im lặng từ đầu tới cuối kia.
- Tùy các cậu - hắn nhẹ nhàng nói.
Hu hu.. Cô lệ đổ vào tim ai oán ngồi nhìn mấy cái tên kia sắp đặt số phận của bản thân a . -_-///
Mạc Cảnh ra trận trước, nó chọn một bài nhạc trầm hơi có tông cao. Trước giờ cô chưa nghe tên em trai này hát, không ngờ giọng hát dễ nghe đến vậy. Nếu như nó thắng ít nhất cô cũng sẽ không sợ, dù gì cô cũng là chị nó nha..
Mạc Cảnh hát xong.. máy chấm chạy lên từng số.. cô nhìn hoa cả mắt cuối cùng lại dừng lại ngay con số 95 .
Trời ơi... sao ông lại bỏ rơi con thế này?? Nhiêu đó làm sao đủ thắng người ta đây.. tên em trai này thiệt làm cô tức chết đi!
Tiếp theo là tên Thanh Nhân là 97 Điểm ( cô chảy cả mồ hôi, hát gì mà kiếp thế ). Hiểu Quang tên cô hận này chỉ có 90 điểm khiến cô cười vô cùng mãn nguyện. Tên Hạo Tuân đáng ghét đó không ngờ là 98 điểm . Khi điểm trên màn hình hiện lên khiến cô như ngồi trên chảo nóng.
Cô còn vừa nhìn thấy hắn cười vô cùng mờ ám nữa kìa... hu hu cô không muốn là hắn đâu ...
Tống Nam ngồi yên lặng nãy giờ kia khi cất giọng hát khiến cô cũng giật mình , hát hay dễ sợ ... điểm số là 98 luôn.
Đến lượt Đỗ Duy Khôi , cô phấn khích không thôi. Mới vừa gặp đã bị sự hòa nhã của anh thu hút rồi. Bây giờ còn được nghe người trong mộng hát thì còn gì bằng.
Ha ha.. cô ngồi nghe hết sức chăm chú... một chút cũng không dời mắt.
Trời ơi... sao ông lại cho con gặp được người vừa đẹp trai lại hát hay thế này.. Con là một đứa Sắc Nữ nha.. làm sao chịu đựng nổi đây. Nếu ông thương con hay là cho anh ấy thắng luôn đi.. Nam mô a di đà phật. Phù hộ con đi...
Đỗ Duy Khôi ngừng hát. Màn hình lại tiếp tục làm việc. Con số trên màn hình cứ chạy liên tục khiến cô cũng vã mồ hôi. Đến khi xuất hiện hai con số to đùng 99 Điểm.
Cô đứng là muốn ngửa mặt lên trời cười ba tiếng!
Trời ơi... cho con đứng lên lạy ông ba lạy. Cuối cùng ông cũng để ý đến lời nguyện cầu nhỏ bé của con. Đỗ Duy Khôi của em.. không cần 3 điều.. 10 điều em cũng làm nữa.
( Ta xin chịu... nữ chính háo sắc quá...@( ̄- ̄)@ )
Cô không tin ai có thể hát được 100 điểm nha... Nếu được thì cũng là thần thông quản đại quá đi.
Chỉ là gương mặt biến hóa từ tức giận sang hồi hộp rồi vui mừng kia của cô đã gây chú ý cho tầm mắt người khác. Chỉ để tâm đến trước mặt nên cô cũng không chú ý đến một người nào đó đã nhìn cô rất lâu.
- Đến lượt Kiến Thư rồi - Duy Khôi vui vẻ đưa mixrô cho người trước mặt.
Hàn Kiến Thư lơ đễnh nhìn quanh rồi đưa tay cầm mix, sau đó đưa tầm mắt đột nhiên dừng lại tại một người. Tâm tình nhìn thấy nụ cười có một chút phức tạp sau đó lại dời mắt đi.
Nhưng nhiêu đó cũng đủ khiến người nào đó đang vui vẻ rồi cụp mắt không dám nhìn.
Làm gì tên đó nhìn cô dữ vậy? Nhìn vào đôi mắt sâu thẳm đó... khiến cô hồi hộp không thôi. Chỉ biết cúi đầu để né tránh.
Hàn Kiến Thư chọn bài, sau đó cất giọng hát. Chỉ là khiến cô điêu đứng không thôi. Vừa ngẩng đầu lên để xác định thì đúng là bài hát cô đang nghĩ. Đây là bài hát mà cô vô cùng thích lại rất thích nghe thường xuyên. Đây là bài hát thuộc một bộ truyện ngôn tình chuyển thể sang, cũng là do hình tượng nam chính được xây dựng quá mức thâm tình cộng với lời bài hát khiến cô vô cùng say mê.
" My Sushine "
.....
Chúng mình từng thử bất chấp tất cả để vui nhất thời
Vậy nên mới bất cẩn để sự trưởng thành lấy mất thứ gì đó
Thời gian như khách qua đường, vẫn chưa kịp thích ứng
Hơi ấm nhỏ nhoi nơi lồng ngực, khát khao biết mấy
Được chở che em
Em là ánh nắng xinh đẹp nhất của anh
Thế giới không em, tốt xấu chẳng rõ, chỉ là vô vị, trống vắng thế thôi
Hứa với anh, ngày nào đó lỡ lạc mất nhau trong biển người mênh mông
Nhất định phải đứng nơi bảng đường bắt mắt nhất
Đợi anh nhé, nhất định anh sẽ đến
Em là ánh nắng xinh đẹp nhất đời anh
Đợi anh, đừng rời xa nữa.
( Bên nhau trọn đời )
Không gian trong phòng im ắng được lời bài hát bao trọn vào lòng. Ánh đèn đủ màu xanh đỏ vàng chiếu xuống người con trai đang hát. Dù ánh sáng không đủ nhưng lại tạo nên nét bí ẩn mị