Nghe những lời nói từ mẹ Hanty cũng không thể thấu hiểu được cho đám tiện nhân đó
Hanty –“ Tại sao mình phải cuối đầu khoan hồng với bọn chúng chứ? Mẹ cũng vì quá lương thiện mà bị chúng dồn ép đấy thôi...!Con sẽ không như người đâu!”
Cậu khẽ ậm ừ rồi khép nép đi đến ôm lấy tay mẹ nhõng nhẽo – Hanty có lỗi...!Nhưng Hanty thương mẹ nhất!
Haan thở dài vuốt tóc Hanty – được rồi...!Sau này không được làm như vậy nữa...!Nhớ chưa!
Hanty – Vâng....
Gần ngày cuối đông trời trong xanh đầy nắng.
Trãi qua một mùa đông ảm đạm, tuyết dần tan đi trên mái hiên nhà.
Khẽ giọt nước nhỏ xuống nền đất ấm, ánh nắng vàng le lói chen mây.
Sáng sớm hôm đấy có tiếng chim hót líu lo, cỏ cây rộ nở giữa trời quang.
Đến nay mùa xuân cũng đã đến.
Nay tranh thủ hết kì tu luyện, Winter liền giải trừ phong ấn trong tảng Hắc Sa Thạch mà bước ra bên ngoài thưởng chút gió xuân.
Phía trời cầu vòng lung linh chiếu rọi, hướng mắt người nhìn xa xăm.
Winter thầm nghĩ ngợi –“ Sao ấy...!Mình lại chừa lại một mầm hoạ rồi...!Nhưng thằng bé đó là con trai của Henry mình không thể ra tay với nó...!Thôi cứ xem nó như món quà mình tặng cậu ấy vậy!”
Sau lần phi thăng độ kiếp Winter vẫn còn vài chấn thương chưa khỏi hẳn.
Nhìn tổng quan sức mạnh pháp thuật của anh đã được thăng tiến hơn rất nhiều.
Winter –“ Nay được một thân xác mới vô cùng hoàn hảo ta muốn tự tay mình thử cái sức mạnh của thần này thôi!”
Loay hoay vài chút, anh chợt nhớ ra mình còn việc ở Đông Lãnh Quốc.
Winter – À đúng rồi...!Quên mất phải về lấy con ấn Hoàng Đế nữa...
Anh đưa cánh tay lên khẽ búng nhẹ một cái.
Bộ đồ mới toanh đã được thay gọn gàng trên người.
Winter cười đắc ý bảo – Được rồi! Đến lúc phải cho chúng biết ai mới là chủ nhân của đại lục này!
Ở Đông Lãnh Quốc, Tam Phi hiện tại đã được phong làm Hoàng Quý Phi thay thế cho vị trí của Hoàng Hậu đã mất trước đó (Mẹ của Winter Lounie Ying)
Tại Miên Cung người người nháo nhào lên bởi tiếng ồn ào phía bên trong phát ra.
Đó là những tiếng quát tháo nặng nề quyện cùng tiếng vả chan chát vọng lên từng hồi lớn.
Ai nấy cũng rón rén né xa...!Vài nô tì khẽ nói nhỏ cho nhau rằng:
- Mụ ta lại lên cơn nữa rồi...
- Ngày nào chả vậy...!Từ khi Thái Tử Winter lên nắm quyền thì bà ta đã như vậy rồi...
- Thái Tử còn ở đây thì chúng ta sẽ không bị đối xử thậm tệ như vậy đâu!
- Đúng đó...!Lúc trước ả còn vu oan cho Thái Tử để đuổi người ra khỏi cung cơ đấy...!Chỉ tội Thái Tử nhà ta ngây thơ tim ngờ...
- Điện Hạ người mau về đi...
Bên trong Hoàng Quý Phi đang nắm đầu một cô tì nữ la mắng – Mày dám không tuân lệnh tao! Tao sẽ không để mày yên thân đâu!
Sau tiếng thét đó chính là một cái tát váng trời của bà ta dành cho người tì nữ.
Cô ta ngã quị, sợ hãi cầu xin – Quý Phi...!Nô tì không muốn làm vậy đâu! Xin người...
Một cái tát nữa váng lên gương mặt ửng đỏ của