Nhìn thấy tên thuộc hạ hớt ha hớt hải chạy vào, bản thân Lyli cảm nhận thấy điều không lành từ đâu đó.
Đang ngồi yên ấm trên chiếc ghế cô lại đột ngột đứng lên đi ra phía cửa.
Giọng cô tức giận quát – Có chuyện gì mà phải vội thế? Ồn ào chết đi...
Tên mật thám lấp bấp đáp – Tiểu Thư...!Bên đó...!Tam Hoàng Tử đã rướt một cô gái về ở cùng...!Cô ta tên là Yuna Haan có đôi mắt ánh dương và mái tóc màu xanh rêu đậm...
Nghe đến đây người liền phát nộ - Cái gì cơ? Là con ả thường dân đó sao?
- Dạ là...!Là ả ta ạ....
Không tin vào tai mình, cô ôm đầu tự hỏi –“ Một kẻ cao ngạo như anh ta còn có thể yêu một thường dân hay sao...!Cả Thượng Tộc Thiên Cấp đứng đầu tần lớp thống trị như Winter còn khó bắt chuyện với anh ta...”
Cô quay sáng đai nghiến rặn từng chữ nói cho tên thuộc hạ rằng – Tìm mọi cách trừ khử ả ta...!Ta không biết ngươi dùng thủ đoạn gì...!Nhất định phải giết được cô ta!
Tên thuộc hạ sợ hãi lùi bước về phía sau, hắn chấp tay hành lễ rồi nhanh chóng quay đi khỏi tấm mắt của con hổ dữ ấy.
Lyli nắm chặt tay, một kích cô vung tay tung ra dòng lôi điện cực mạnh đánh sập cả bức tường đá trong hậu viện
Lyli đai nghiến – Con đĩ...!Mày đừng mong động vào được cái móng chân của Hoàng Thể Xich Tộc! – Thánh Quang Hồ Điệp...!Hắn là của ta...!Là của ta!
Mùa xuân lại cứ thế yêm đềm trôi qua.
Nay cũng đến thời gian nhập học lại tại học viện Tinh Tú.
Ở nhà mình Henry đã gửi cậu con trai cho Liuan Ning chăm sóc.
Liuan Ning cũng đã nhận lời và đưa Hanty về Bắc Hoang cùng mình.
Lại một buổi tụ trường không mấy yêm đềm...!Vừa đến nơi đông người Yuna Haan lại trở thành tâm điểm của mọi câu chuyện:
- Này này...!Nghe nói ả ta bán thân để kiếm tiền đấy...
- Có phải không...!Hay nói không có bằng chứng đấy?
- Thật mà...!Đêm đó tôi còn thấy Winter chơi đuổi bắt với ả trong Tửu Lầu Hương Khê cơ đấy!
- Thật này...!Tôi cũng thấy!
- Hết cứu rồi...!Vào đây để làm đĩ hahahahahah
Trong lúc đó Haan đã đi dọc hành lang lên lớp ngồi.
Vào buổi sáng sớm nên chẳng có ai đi lối đấy cả.
Cô bước từng bước chậm rãi để không phát ra tiếng động nhưng sao lại chóng được cái bầu không gian yên tĩnh đến đáng sự ấy.
Bụp bụp...!Bụp bụp....!Tiếng bước chân ai đó đồn dập.
Anh ta đang tiến đến gần Yuna Haan...
Cô cảm nhận được có gì đó hơi lạnh, ngoáy đầu ra sau thì cái thân ảnh đấy đã vụt ngang dí cô vào một căn phòng trống.
Cánh cửa cũng bị pháp thuật một nhát đống sầm.
Haan cố mở mắt vùng vẫy, bên trên người cô là hắn ta...!Winter Lounie Ying....
Không biết có chuyện gì nhưng giờ nhìn hắn cha khác nào một con quỷ.
Gương mặt đỏ bừng cùng một đôi mắt sắt lạnh thèm khát tìm kiếm thứ gì đó.
Cô liền nhận ra và nói – Ai cũng được...!Đừng kiếm tôi....
Winter đưa tay vào đôi chân run rẩy của Haan, anh mạnh tay tách đôi chân nhỏ ra rồi vồ đến.
Haan bị thuật cấm ngôn trên miệng không thể kêu la tiếng nào, càng không có sức để phản kháng.
Cứ thế cô bị hắn dày vò trong đau đớn khi mới gặp mặt tại đây.
Ở bên dưới sân Henry thắc mắc –“ Yuna Haan...!Em ấy đâu rồi...!Mới thấy ở đây mà...”
Mặc kệ mọi người đang tụ tập ở đâu đó anh chạy qua hướng khác gọi – Haan ơi...!Yuna Haan em đâu rồi....
Chạy được một đoạn anh liền gặp Lyli.
Cô ta thấy anh vội vàng liền đưa tay nắm áo anh lại.
Lyli – Henry...!Anh đi tập hợp mọi người đi chứ?
Henry hất tay Lyli ra khỏi người – Đừng làm phiền tôi!
Lyli một mực không từ bỏ mà đe doạ - Tháng sau đến đại lễ phong hậu...!Không muốn mẹ anh bị lãng quên trong cái gia phả này thì ngoan ngoãn nghe theo tôi!
Henry dừng chân quay lại dùng