Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 477


trước sau

chương 477

Lục Gia Bách không nói thêm, vươn tay mở dây an toàn của cô ra, sau đó mở dây của mình.

Dương Tâm quay đầu nhìn anh một cái, khóe môi khẽ nở một nụ cười.

Người đàn ông này từng giây từng phút đều nghĩ cho cô trước, làm sao cô không cảm động được?

“Lục Gia Bách, nếu như em không màng sống chết, trực tiếp nhảy, anh có cùng em đi chết không?”

Lục Gia Bách nhướng mày, cười như không cười nói: “Trên thế giới này bao nhiêu thứ đặc sắc, làm gì mà phải đi chết?”

Dương Tâm cười lớn.

Cười vô cùng sảng khoái.

Đúng, thế giới này tuyệt đẹp như vậy, bọn họ sao phải đi tìm cái chết?

Mấy đứa con còn nhỏ, bọn họ làm sao có thể chết được?

“Mọi người mau xem, xe của Dương Tâm sao lại dừng lại rồi?”

“Anh mù rồi sao, dừng lại lúc nào rõ ràng là đang di chuyển, nhưng mà hình như di chuyển chậm như xe đụng vậy á.”

“Thật là, cô ta đang chơi trò xe đụng sao, cái cô hoa khôi này, mặt mũi của Ninh Từ đều bị cô ta làm mất sạch rồi.”

“Đồ thần kinh đó, cuộc thi đua xe toàn quốc lại dám lái xe hóng mát, cô ấy thật sự xem trận đấu này là do nhà cô ấy mở ra sao?”

“Mẹ nó, tôi thật sự muốn lên đó cho cô ta hai bạt tai, hoặc kéo cô ta xuống lái xe cho cô ta luôn.”

“Nếu như cô ta thua rồi, chính là mất mặt cả nước.”

“…”

Thẩm Thanh Vi ngồi ở ghế khách quý cũng dần dần siết chặt tay lại, trên trán cũng có một tầng mồ hôi.

Cô ta đương nhiên sẽ không giống đám người ngốc xung quanh cho rằng Dương Tâm đang chơi trò xe đụng rồi.

Người phụ nữ này lái xe chậm như vậy lẽ nào phát hiện ra gì rồi sao.

“Bạn của anh đã đụng tay đụng chân gì với xe của cô ta?” Cô ta thấp giọng hỏi người vệ sĩ áo đen đứng bên cạnh.

Người bảo an cắn môi, thấp giọng nói: “Nghe nói là đụng tay vào phanh xe của cô ấy, xe một khi chạy nhanh sẽ nóng lên, năng lượng nóng khống chế công tắc và hệ thống sẽ không kiểm soát được.”

Mắt của Thẩm Thanh Vi co lại nói: “Phế vật, tại sao phải dùng năng lượng nhiệt để khống chế công tác? Cô ta bây giờ không

khởi động xe làm sao phát nhiệt được?”

“Cái này…”

Thẩm Thanh Vi nhìn thấy anh ta ngơ ngơ ngác ngác, tức đến mức cả người run lên.

Cô ta còn đứng ở đây thầm vui mừng, kết quả…

“Con tiện nhân Dương Tâm đó nhất định cảnh giác được có người giở trò với xe mình, nên cố ý lái chậm lại, cô ta đang kiểm tra xem xe rốt cuộc đã xảy ra vấn đề ở chỗ nào.”

Tên vệ sĩ áo đen nhíu chặt mày: “Không chắc, bạn tôi rất tinh thông về cấu tạo của xe, anh ta nói chỉ có người trong nghề mới cảnh giác được xe bị người khác giở trò, Dương Tâm là người bình thường, cô ta làm sao biết được xe có vấn đề?”

Thẩm Thanh Vi hận đến mức ngứa ngáy cả người.

Cái này còn phải nghĩ sao, người phụ nữ đó là chuyên gia.

Không biết nghĩ thế nào, trong đầu cô ta đột nhiên xuất hiện một cái tên: “Thần xe Lai Chiến.”

Người phụ nữ đó chắc không phải là Lai Chiến chứ?

Nếu như là như vậy, bọn họ giở trò trên xe đua của cô chính là ngu xuẩn đến cực độ rồi.

Mọi người đều biết Lai Chiến vô cùng thích đua xe, dường như đối với cấu tạo loại xe của mỗi loại xe đua cô đều nắm rõ như lòng bàn tay.

Nếu như có người giở trò trên xe, lẽ nào cô không cảm giác được sao?

“Tôi cho anh một cơ hội lấy công chuộc tội, nhanh chóng đi bịt miệng người bạn đó của anh, nếu như cần thiết trực tiếp giết đi là được.”

Toàn thân người vệ sĩ áo đen run lên, ánh mắt xẹt qua một tia do dự.

“Cô hai, dùng tiền để bịt miệng được rồi, có cần đuổi cùng giết tận sao? Giết một mạng người rất phiền phức, sẽ mang đến tai họa cho cô.”

Thẩm Thanh Vi trừng anh ta một cái muốn kêu lớn lên ngu dốt, nhưng hoàn cảnh xung quanh không có phép, cô ta chỉ có thể nghiến răng thấp giọng nói: “Chỉ có người chết mới không nói lung tung, nếu như anh xử lý tốt chuyện này, tôi cho anh ba chục tỷ.”

“…”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện