Sau khi Tiểu Bạch đánh vỡ trái tim của một người trong đó, động tác vẫn không có chút đình trệ nào.
Tay vượn của nó thò ra, mạnh mẽ giữ chặt cổ họng của một người khác.
Chỉ nghe ‘răng rắc" một tiếng, trực tiếp bóp nát yết hầu.
Nhìn thấy hai đồng bạn đều bị gϊếŧ chết trong chớp mắt, võ giả cuối cùng kia rốt cục cũng hoảng sợ, nhưng vẫn tiếp tục công kích.
Trường kiếm sắc bén hung hăng bổ về phía đầu Tiểu Bạch.
Một kiếm này của hắn, đã rót toàn bộ linh lực vào, dồn hết mười phần sức mạnh.
Nếu như ma thú bị bổ trúng, thân thể tuông máu, đầu rơi tại chỗ.
Nhưng mà ngay thời điểm ngàn cân treo sợi tóc này, đầu Tiểu Bạch hơi chuyển hướng.
Linh khí dao động trên lưỡi kiếm sắc, vừa vặn chém vào chiếc sừng trên trán nó, lập tức phát ra tiếng sắt thép va chạm.
Thanh thiết kiếm kia, lập tức bị gãy ngang.
"Cái này! " Nhìn một màn này, võ giả kia sợ ngây người.
Nghĩ đến một kiếm đã dùng sức toàn lực của mình, lại không cách nào bổ đứt cây sừng thú kia, ngược lại còn bị gãy kiếm.
Cái sừng thú này cũng quá kiên cố rồi đó!
Grào!
Mà ngay lúc đối phương kinh hãi, Tiểu Bạch gầm lên một tiếng, tay vượn mang theo một sức mạnh hung hãn, vỗ vào đầu hắn.
Sau đó, cái đầu kia giống như dưa hấu, nổ tung tại chỗ, máu thịt văng khắp nơi.
Khi người nọ ngã xuống đất chết bất đắc kỳ tử, thì Linh Dương Thạch trong nhà đá cũng đã bị Lâm Lăng thu hết vào nhẫn trữ vật.
Tốc độ một bên thu một bên đấu của hai bên, phối hợp tương đối hoàn mỹ.
“Nơi đó có động tĩnh, chúng ta mau đi xem một chút đi!”
Mà ngay khi Lâm Lăng đang muốn rời đi, bên ngoài thông đạo lại truyền đến tiếng bước chân dồn dập.
Rất nhanh, có hơn mười bóng người, chặn ở cửa.
Nhưng mà, khi nhìn thấy ba thi thể chết thảm trên mặt đất, trong lòng bọn họ đều nhảy dựng lên, nhịn không được nuốt nước miếng.
Sau đó ánh mắt những người này có chút kiêng kỵ nhìn về phía Lâm Lăng trong thạch thất, cùng với Tiểu Bạch vừa chỉnh chu áo mũ lại.
Vừa rồi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?!
Hơn mười võ giả bị chặn ở cửa, không khỏi âm thầm giật mình.
Khuôn mặt của ba thi thể này, bọn họ có chút ấn tượng, lúc trước có chiến đấu với ma thú ở bên ngoài cổ mộ, đều là Kiếm sĩ cấp 5, thực lực không thấp.
Nhưng mà hiện tại mới trôi qua chốc lát mà đã bị gϊếŧ chết luôn rồi!
Loại tình huống này, chỉ có một khả năng duy nhất, là bởi vì tranh đoạt lợi ích mà gây ra hiện trạng này.
Mà dưới ánh mắt kinh nghi nhìn chăm chú của mọi người, Lâm Lăng vẫn giữ sắc mặt lạnh nhạt, cất bước đi về phía cửa.
Phía sau, cả người Tiểu Bạch mang theo một cỗ khí tức máu me, cũng đi theo sát đó.
Mà nhìn thấy đám Lâm Lăng đi tới, mặc dù những người đó hoài nghi trong thạch thất này có thể có bảo bối gì đó đã bị hắn lấy đi.
Nhưng đối mặt với khí thế trầm ổn, bình tĩnh của Lâm Lăng và Tiểu Bạch, bọn họ cũng không dám mạo hiểm ra tay.
Dù sao, thảm trạng của ba cỗ thi thể trên mặt đất đã đủ để đại biểu hai tên này, cũng không phải là loại người tốt lành gì.
Bởi vậy, sau khi Lâm Lăng đi tới trước mặt, đám người ở cửa lập tức lui ra, tách ra một lối đi cho hắn.
Cứ như vậy, Lâm Lăng và Tiểu Bạch, bước chân không nhanh không chậm xuyên qua đám người, sau đó đi vào sâu trong cổ mộ phủ.
Bộ dáng bình tĩnh thong dong của bọn họ càng làm cho võ giả chung quanh hai mặt nhìn nhau, không dám làm ra hành động lạ lùng gì.
Khi đi vòng qua một khúc cua, Lâm Lăng khẽ động tâm, điều chỉnh lại hình ảnh của Lang Chu thấy.
Chỉ thấy đám người Phương Tiểu Khả nó theo dõi, đã chạy ra rất xa, hơn nữa còn đến cuối thông đạo rồi.
Nơi đó, rõ ràng là một trong những điểm hội tụ của thông đạo phân lưu.
Mà ở cuối điểm hội tụ, có một lớp màn năng lượng trong suốt, chặn đường đi.
Nương theo thị giác của Lang Chu, Lâm Lăng phát hiện, cảnh tượng phía sau bình chướng năng lượng kia, đúng là một tòa đại điện rộng lớn.
Mà lúc này, các võ giả khác trong thông đạo cũng lục đục chạy tới.
Khi nhìn thấy có lớp màn năng lượng ngăn trở đường đi, những người đó không nói hai lời đã bắt đầu cuồng công mãnh kích.
Bang bang bang! !!!
Trong lúc nhất thời, tiếng va đập liên hồi, kịch liệt vang lên.
Trong đầu hiện ra hình ảnh Lang Chu truyền đến, Lâm Lăng có chút suy nghĩ.
Dựa theo lộ trình, tòa đại điện này còn chưa tính là khu vực hạch tâm của cổ mộ.
Cho nên giờ phút này, tốc độ Lâm Lăng đi về phía trước cũng không có gấp gáp lắm.
Một lát sau, Lâm Lăng rốt cục cũng đến nơi này.
Chỉ thấy đám người đông đảo vừa rồi, đã tiêu tán không còn.
Rõ ràng, màn chắn năng lượng nơi này đã bị bọn họ oanh phá, tất cả đều tràn vào trong thạch điện rồi.
Lâm Lăng vừa bước vào cửa vào Thạch Điện, bên tai đã nhanh chóng truyền đến từng tiếng va đập nặng nề.
Tiếng động này, không phải do đám võ giả kia chém gϊếŧ lẫn nhau.
Hiện ra trong thị giác của Công Phu Tiểu Dăng là mấy trăm vị võ giả, khuôn mặt lộ đầy vẻ tham lam mà thi triển võ học của mình, không ngừng công kích khu vực trung ương trong Thạch Điện.
Nơi đó có một lớp màn sấm sét