Nhìn Kiếm Thánh mắt mù đột nhiên xuất hiện, không thể dùng lời nào để miêu tả chấn động lúc này trong lòng Lâm Lăng.
Hơn nữa nghe lời nói vừa rồi thì hình như Kiếm Thánh mắt mù có nợ Tam hoàng tử một ân tình.
Rốt cục giữa bọn họ từng xảy ra chuyện gì?
Lâm Lăng cảm thấy thật khó hiểu.
“Hình như ông lão này là Kiếm Thánh mắt mù của học viện Thiên Diễn!”
“Trời ạ, thật sự là vị cường giả kia, sao ông ta lại đến nơi này!?”
Đồng tử của những nhân vật cao tầng quen biết Kiếm Thánh mắt mù bỗng co rụt lại, đều lộ ra vẻ mặt khϊếp sợ.
Hiển nhiên họ cũng không ngờ nhân vật trong truyền thuyết này lại xuất hiện ở đây, hơn nữa còn vì một câu của Tam hoàng tử nên mới hiện thân.
Lão xuất hiện vào thời khắc nhạy cảm như thế đã làm thế cục trong quảng trường xảy ra thay đổi không nhỏ!
Tần Hùng chau mày, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Kiếm Thánh mắt mù, lúc này tâm trạng của ông ta trở nên nặng trĩu.
Tuy ông ta có chiến lực cấp 9, nhưng đối mặt với cường giả cấp Thánh Vực thì hoàn toàn không có sức chống cự.
“Mạc lão tiền bối, thật vui vì ngài có thể thực hiện lời hứa, ta thể hiện lòng biết ơn sâu sắc.” Viêm Hoằng Nghị hơi khom người, trên mặt lộ ra ý cười, kính cẩn mà nói.
Kiếm Thánh mắt mù thở dài một tiếng: “Nguyên tắc xưa nay của lão phu là không nhúng tay vào bất cứ chuyện gì có liên quan đến hoàng quyền.”
“Nhưng nếu đã hứa thì ta sẽ giúp ngươi làm một chuyện, tiền đề là không thể tùy tiện gϊếŧ người.” Vẻ mặt của Kiếm Thánh mắt mù như giếng cổ không gợn sóng, khàn khàn mà nói.
Nghe vậy, trong mắt Viêm Hoằng Nghị hiện lên một tia mừng rỡ.
Chỉ cần vị cường giả Thánh Vực này ra ray thì chắc chắn có thể đảo ngược thế cục này.
Viêm Hoằng Nghị không khỏi cười thầm trong lòng, hắn đã sớm chuẩn bị thủ đoạn này ngay khi thực hiện kế hoạch.
Mấy năm trước, hắn và Mạc Vân Thiên liên thủ trình diễn một khổ nhục kế, dàn cảnh hắn cứu được con cháu của Mạc thị để Kiếm Thánh mắt mù ghi nhớ ân tình này và hứa hẹn khi hắn gặp phải phiền phức thì lão sẽ ra tay trợ giúp một lần.
Mà hiện tại chính là thời cơ lợi dụng tốt nhất.
“Xin Mạc lão tiền bối yên tâm, ta sẽ không làm ngài khó xử.” Viêm Hoằng Nghị duỗi tay, chỉ vào bốn Phù Khôi Thạch Thú và bốn con sủng vật đang bảo vệ xung quanh Lâm Lăng.
“Đám Phù Khôi và động vật kia không phải nhân loại, vậy sẽ không vi phạm nguyên tắc của ngài.”
“Cho nên, xin giúp ta gϊếŧ chúng nó.”
Ánh mắt Viêm Hoằng Nghị thật đáng sợ, cười lạnh mà nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng.
Nếu không có đám sủng vật và Phù Khôi kia thì tên nhãi trước mắt chỉ có tu vi cấp 6 thôi, hoàn toàn không có chút uy hϊếp nào!
“Như ngươi mong muốn.” Nghe vậy, Kiếm Thánh mắt mù cũng không phản đối, chỉ thở dài khe khẽ.
Đùng ——!
Dòng khí quanh người Kiếm Thánh mắt mù đột nhiên dâng trào, một trường năng lượng hùng mạnh khiến người ta giật mình lập tức lan tỏa!
Ngay sau đó, cây chổi trong tay lão đột nhiên vỡ tung ra, để lộ một thanh trường kiếm màu trắng bạc bắn ra hàn khí bốn phía.
Thấy tình cảnh này, mọi người đều bị kinh sợ!
Không ngờ vũ khí của cường giả Kiếm Thánh lại được giấu trong cây chổi không chút nổi bật kia.
Nhìn thấy Kiếm Thánh mắt mù thật sự muốn ra tay, ánh mắt Lâm Lăng hơi trầm xuống, sắc mặt cũng trở nên vô cùng nặng nề.
Cảm giác đối mặt với một cường giả Thánh Vực kiếm thuật cao siêu giống như trước mắt đột nhiên xuất hiện một ngọn núi khổng lồ, không cách nào vượt qua.
Nhưng ngồi chờ chết không phải tính cách của Lâm Lăng.
“Vậy...!Liều mạng!”
Đôi mắt Lâm Lăng điên cuồng lập loè, trong lòng lập tức lóe lên sự quyết liệt, để ý niệm của mình lao vào nhẫn không gian.
Vèo vèo vèo!!!
Trong phút chốc, số lượng lớn đá Linh Dương trào ra cuồn cuộn từ nhẫn không gian, mà khi những viên đá đó tiếp xúc với thân thể của Phù Khôi Thạch Thú, chúng lập tức hóa thành từng luồng năng lượng tinh khiết rồi ùa vào trong đó.
Bốn Phù Khôi Thạch Thú phát động toàn bộ năng lượng thì mức độ tiêu hao sẽ rất khủng bố, nhưng lúc này Lâm Lăng đã không thể suy nghĩ nhiều nữa.
Dù phải táng gia bại sản thì hôm nay hắn cũng phải xử lý Tam hoàng tử!
Sau khi năng lượng của mấy vạn viên đá Linh