“Chàng trai trẻ, đã dùng được Thần Kim chưa?”
Câu hỏi của Trần đại sư làm gián đoạn suy nghĩ của Lâm Lăng.
“Ừm.”
Lâm Lăng giơ tay lên, Thần Kim bay ra khỏi nhẫn không gian và đáp xuống trước mặt của Trần đại sư.
“Khá ổn, rất hiệu quả.”
Trần đại sư không khỏi khen ngợi, thậm chí còn không nhịn được thúc giục: “Mau lấy cả kiếm với Huyền Vẫn Thiết ra đây nữa, bây giờ lão phu sửa chữa lại cho ngươi luôn!”
Trong khi nói chuyện, Trần đại sư đã mở lò, ông ném cả Thần Kim luôn vào trong lò luyện và bắt đầu luyện hóa.
Trông thấy ông cụ tích cực như thế, Lâm Lăng cũng không còn lơ mơ mà lấy thanh Phệ Long Kiếm cùng với Huyền Vẫn Thiết từ trong nhẫn không gian ra.
“Luyện hóa Thần Kim cần ít nhất năm canh giờ, nếu như ngươi sợ lão phu nuốt kiếm của ngươi thì cứ ở lại đây mà xem.”
Trần đại sư liếc mắt nhìn Lâm Lăng, ông nói thẳng: “Tuy nhiên ở trong này không được làm ồn để tránh làm phiền lão phu làm việc.”
“Nếu không một khi luyện hóa thất bại thì tất cả nguyên liệu sẽ bị phá hủy, đến lúc đó ngươi tự chịu hậu quả.”
Nói đến đây, Trần đại sư lại nói thêm một câu: “Đương nhiên cho dù luyện kiểu gì thì cũng đều có tỷ lệ thất bại nên ngươi cần chuẩn bị tâm lý thật tốt đi.”
Lâm Lăng gật đầu, đương nhiên hắn không cần cảnh giác làm gì.
Về phần tỷ lệ thất bại, Lâm Lăng cũng có thể hiểu được nên giờ chỉ có thể dựa vào kỹ thuật của Trần đại sư.
Trông thấy Lâm Lăng lựa chọn ở lại trong này, Trần đại sư cũng thờ ơ, không nói thêm gì, sau đó ông trở về tiếp tục làm việc.
Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, ông lấy từ trong nhẫn không gian ra một lá bùa màu vàng, trên đó được khắc một loại phù văn đồ đằng bí ẩn.
Nhìn thấy lá bùa, Lâm Lăng chỉ cần liếc mắt cái là nhận ra đây là lá bùa có khả năng kích hoạt trận pháp.
“Lá bùa này là một trận pháp ngăn cách, một khi được kích hoạt thì sau khi luyện chế xong mới có thể giải trừ trận pháp.”
Trần đại mỉm cười nhắc nhở: “Nếu như ngươi có việc gì thì bây giờ rời đi còn kịp.”
Nghe vậy, trong lòng Lâm Lăng hơi giật mình, hắn nhớ tới kế hoạch ám sát bang chủ Thanh Hổ bang tối nay.
“Chờ một chút.”
Lâm Lăng dứt khoát xoay người rời khỏi phòng luyện khí.
Thấy Lâm Lăng rời đi, Trần đại sư khẽ cười.
Trong lúc làm việc, ông cũng không quen kiểu có người đứng bên cạnh nhìn chằm chằm.
Thế nhưng ngay khi Trần đại sư đang chuẩn bị kích hoạt lá bùa trận pháp thì Lâm Lăng lại bước vào.
Thấy vậy, Trần đại sư ngạc nhiên.
“Được rồi, ngài kích hoạt trận pháp ngăn cách đi.”
Lâm Lăng cười nhạt.
Vì để đảm bảo kế hoạch đêm nay hoàn thành thuận lợi, vừa rồi hắn đi ra ngoài dùng truyền âm phù chuyển lời cho Bạch Lân hủy bỏ hành động ám sát đêm nay.
Đồng thời hắn triệu hồi Lang Vương và Kinh Kha lặng lẽ rời khỏi Vạn Long Các.
Trần đại sư liếc nhìn Lâm Lăng với vẻ kỳ lạ, ông cũng không nói nhảm nữa mà trực tiếp dùng lá bùa để kích hoạt trận pháp ngăn cách.
Vù vù!
Chỉ trong phút chốc, một cỗ năng lượng vô hình nhanh chóng khuếch tán và bao phủ cả phòng luyện khí.
Dưới sự bao phủ của năng lượng trận pháp, tiếng vang bên ngoài đều bị ngăn cách.
Về vấn đề này, Lâm Lăng thầm gật đầu và hài lòng với sự bí ẩn của Trần đại sư.
Vèo!
Sau đó, Trần đại sư khẽ búng ngón tay, thanh Phệ Long Kiếm bỗng dưng nổi lên.
Ngay sau đó, hai bàn tay ông đột nhiên bắn ra một luồng sức mạnh tinh thần ngưng tụ lại thành một ngọn lửa gần như trong suốt.
“Linh hồn của lửa?”
Thấy vậy, Lâm Lăng chớp mắt.
Sở dĩ Linh Chú Sư có thể vượt qua những Luyện Khí Sư bình thường khác chủ yếu là vì bọn họ sử dụng được linh hồn của lửa.
Đây là một ngọn lửa được ngưng tụ tới cực điểm bởi sức mạnh tinh thần.
Loại lửa này không nóng và cũng không gây hại cho thân thể nhưng tính công kích của nó có sức hủy diệt rất lớn đối với bất cơ thể linh hồn nào.
Chợt Trần đại sư vung bàn tay lên khiến cho linh hồn của lửa lan rộng.
Chỉ trong chớp mắt, nó đã bao vây toàn thanh Phệ Long Kiếm.
Hành vi như vậy của ông là vì muốn xóa bỏ ý thức của khí linh nhằm giúp ích cho việc đúc sau đó.
Nếu không lỡ như trong quá trình luyện chú mà đột nhiên không khống chế được khí linh bên trong Phệ Long Kiếm thì nhất định sẽ