Động tĩnh ở sảnh ngoài lập tức khiến binh lính hộ vệ của phủ thành chủ chú ý.
Rất nhanh, tiếng bước chân dồn dập vang lên, vô số binh lính được võ trang đầy đủ chen chúc lao đến!
“Mạng nhện?!”
Nhìn mạng nhện bao trùm cửa lớn, trên đó còn dính chặt một thi thể, mọi người lộ ra vẻ mặt kinh dị.
Bạch Lân dẫn đầu nhíu mày, sau đó một thanh trường kiếm hiện ra trong tay hắn ta, tỏa ra ánh sáng chói lòa.
Xẹt ——!
Một kiếm khí sắc bén đột nhiên chém đến, trực tiếp cắt đứt mạng nhện.
Khi nhìn thấy Lâm Lăng bình yên vô sự, Bạch Lân không khỏi thở phào một hơi.
Hiện giờ Lâm Lăng là người đứng đầu của lãnh địa Hỗn Loạn bọn họ, lãnh địa đang trong giai đoạn đầu phát triển, không thể thiếu người cầm lái là hắn được.
“Chẳng lẽ hai người này chính là sứ giả của đế quốc Tinh Vũ?”
Bạch Lân chuyển mắt qua quan sát hai thi thể trong phòng, trong lòng thầm giật mình.
Đối với một đế quốc thì chém gϊếŧ sứ giả không khác gì hành động khiêu khích nghiêm trọng nhất!
Không nghi ngờ gì nữa, cuộc chiến tranh giữa bọn họ và đế quốc Tinh Vũ đã là điều không thể tránh khỏi!
“Các ngươi tới đúng lúc, xử lý hai thi thể này đi.” Trên chủ vị đại sảnh, Lâm Lăng bình tĩnh sai bảo: “Cố gắng đừng làm lộ chuyện này ra, tìm hai người thay thế đi, có lẽ còn có thể trì hoãn thêm một thời gian.”
Nghe vậy, đôi mắt Bạch Lân sáng lên, lập tức hiểu được dụng ý của Lâm Lăng.
“Lĩnh Chủ đại nhân, chiêu này quá anh minh.” Khóe miệng Bạch Lân nhếch lên một ý cười, thật lòng kính nể mà nói.
Sau đó hắn ta chuyển mắt về phía binh lính hộ vệ xung quanh, nghiêm túc lạnh lùng mà nói: “Nếu ai dám tiết lộ chuyện hôm nay ra thì ngũ mã phanh thây! Nghe rõ chưa?!”
Nghe thấy lời này, đông đảo hộ vệ rùng mình, vội vàng gật đầu, kính sợ đáp: “Cung kính tuân lệnh Lĩnh Chủ đại nhân, Bạch tổng quản.”
Sau đó, Bạch Lân vung tay lên, thu hai thi thể kia vào nhẫn không gian, hành lễ với Lâm Lăng xong thì mang binh rời đi.
Năng lực làm việc sấm rền gió cuốn này khiến trong mắt Lâm Lăng lộ ra chút tán thưởng.
Có một thủ hạ mưu trí song toàn như vậy cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều, không cần nói nhiều đã có thể dàn xếp mọi chuyện dựa theo nhắc nhở của hắn.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, năng lực làm việc của Bạch Lân thật sự không làm Lâm Lăng thất vọng.
Hắn ta cố tình tìm một thuật sĩ giang hồ để cắt lấy da mặt thi thể, làm ra hai cái mặt nạ da người.
Sau đó chọn lựa hai thủ hạ có dáng người tương đương với người đàn ông hói đầu và Tôn Cảnh để đeo mặt nạ da người lên, lấy giả đổi thật.
Cứ như vậy, hai tên giả mạo này được tiếp đãi chu đáo ở phủ thành chủ, sau đó họ sử dụng một phong thơ để mê hoặc tình báo viên do đế quốc Tinh Vũ cài vào lãnh địa Hỗn Loạn, làm chúng cho rằng Lĩnh Chủ đã có ý quy phục.
Họ liên tục thực hiện mưu kế này để kéo dài không ít thời gian.
...
Sáng sớm hôm nay, Lâm Lăng đi ra khỏi phủ thành chủ, ngồi trên một chiếc xe ngựa màu đen xa hoa rồi chạy về hướng thành Bắc.
Sau khi tất cả khu vực được tường thành khuếch trương bao lại, các chiến sĩ của bộ lạc Cuồng tộc đã dời hết vào thành, cũng định cư ở khu vực thành Bắc.
Nơi này nằm gần dãy núi Thiên Viêm, vị trí địa lý rất có lợi để khai quật mỏ đá.
Sản lượng mỗi ngày của đá Linh Dương lên đến hơn vạn viên.
Bởi vì xây thành, dự trữ vật tư, trang bị vũ khí...!hơn nữa còn phải trị liệu di chứng của chiến sĩ Cuồng tộc nên tổng số chi tiêu cực kỳ khổng lồ, tài chính căng thẳng.
Cho nên mỗi lần khai thác đá Linh Dương, Lâm Lăng cũng không kiếm lời túi riêng, để xây dựng phát triển lãnh địa Hỗn Loạn, hắn chỉ có thể tạm thời gác lại chuyện tiến hóa sủng vật.
Theo hắn thấy, chỉ khi nào thuận lợi vượt qua cửa ải trước mắt, ổn định lãnh địa xong thì nhất định sẽ tiền vô như nước.
Đến lúc đó, tiến hóa sủng vật sẽ là việc một vốn bốn lời.
...
Chiếc xe ngựa màu đen chậm rãi dừng lại ở cổng lớn Bắc khu.
“Cung nghênh Lĩnh Chủ đại nhân.” Mỹ nữ Cuồng tộc ‘Địch Lệ Kỳ’ đã chờ đợi sẵn tại đây, lập tức tươi cười đầy mặt tiến lên nghênh đón.
Ở phía sau có một đội chiến sĩ Cuồng tộc võ trang đầy