Trên mặt đất trước thành phố, 5000 quân lính xung phong của địch đã phối hợp với nhau vô cùng ăn ý.
Đồng loại nâng khiên lên, cùng nhau lao về phía trước đồng thời ngăn cản công kích, nhanh chóng vọt tới dưới thành.
Mười mấy tên đội trưởng, từng người lấy ra thang mây từ trong túi trữ vật, trực tiếp đặt lên tường thành.
Những chiếc thang này rõ ràng là được làm theo phương pháp đặc biệt.
Khi được đặt lên vách tường, lập tức giống như nam châm gắn chặt vào tường, rất khó có thể chuyển dời.
“Gϊếŧ——!”
Thoáng chốc, từng người một hét lên rồi bắt đầu leo
lên.
Khí thế cường hãn như vậy lập tức dọa sợ đông đảo quân phòng thủ của thành phố Hỗn Loạn.
"Sao còn đứng đó! Đập chết bọn họ đi !!"
Thấy thế, La Hán hét vang một tiếng, trực tiếp nhấc lên một khối đá lớn, bỗng nhiên nện xuống.
Chỉ nghe ‘rầm’ một tiếng.
Tên binh lính leo lên nhanh nhất tức khắc bị đập đến vỡ đầu chảy máu, kêu lên thảm thiết rồi ngã xuống.
Nhưng mà rất nhanh sau đó, vị trí của tên đó lập tức bị binh lính phía sau thay thế bổ sung, hơn nữa còn giơ tấm khiên chắn lên.
“Mau, nện xuống bọn họ đi!!”
Trong lúc nhất thời, nhóm quân phòng thủ trên thành sôi nổi điên cuồng ném đá và khúc cây xuống.
Một trận chiến khốc liệt để bảo vệ thành phố cuối cùng đã nổ ra.
Nhưng mà, chất lượng của tấm chắn phe địch rất tốt, mặt trên còn khắc phù văn phòng ngự, có thể loại bỏ hầu hết lực tác động vào.
Vì vậy, cuộc tấn công bằng đá này không gây ra nhiều sát thương.
“Đổ dầu hỏa!!”
Thấy một màn này, ánh mắt Bạch Lân hơi trầm xuống, ở trong khoảng thời gian ngắn lập tức đưa ra quyết sách.
Thoáng chốc, một thùng dầu hỏa được đổ xuống.
Dầu hỏa cực kỳ trơn trượt, điều này không chỉ ảnh hưởng đến tốc độ leo lên của quân địch.
Điểm chết người nhất là nó có thể bốc cháy.
Viuu ——!
Theo một mũi tên lửa được bắn ra, một ngọn lửa cuồng nộ ngay lập tức hừng hực bốc cháy! Ngọn lửa đỏ hồng ở trong đêm đen cực kỳ lóa mắt, tàn sát bừa bãi, phun trào ánh lửa, đột nhiên cắn nuốt đám binh lính quân địch trên thang mây kia.
Ngay lập tức vang lên từng trận tiếng kêu thảm thiết.
Trong không khí, ngoài mùi dầu hỏa, còn có mùi thịt nướng cháy khét lẹt.
"Tu tu——!"
Đúng lúc này, một tiếng kèn lớn vang lên trong trại của quân đoàn Hắc Vũ ở phía sau.
Nhóm binh lính xung phong đội ba lập tức phản ứng cực nhanh, dường như không có một chút đình trệ, nhanh chóng lui lại.
Có một vài binh lính khi vội vã lui về phía sau, trên người vẫn còn đang cháy.
Nhưng dù như vậy, khi tiếng kèn lệnh vang lên, biểu hiện của bọn họ vẫn đâu vào đấy, không hề kinh hoảng thất thố.
Bất kể là xung phong, hay là rút lui.
Nhóm tử sĩ này, khi đối mặt với mệnh lệnh đều tuyệt đối sẽ không có nửa điểm chần chờ!
“Quân đoàn Hắc Vũ, quả thực là một đám cường binh hãn tướng!”
Nhìn cảnh này, Bạch Lân chau mày, trong mắt hiện lên vẻ ngưng trọng.
Chỉ có 5000 bính lính xung phong, liền trực tiếp vọt thẳng tới chân thành.
Nếu như quân địch phát động một cuộc tấn công lớn, đội hình đại quân khổng lồ, với quy mô quân đội hiện tại ở thành phố Hỗn Loạn, e rằng khó mà chống đỡ nổi.
Lâm Lăng cũng ý thức được vấn đề này.
Tuy nhiên, trong mắt hắn, lúc này lại là tràn ngập chiến ý sáng quắc.
Thừa nhận rằng trong chiến tranh thông thường, quân đội của thành phố Hỗn Loạn thực sự thua kém rất nhiều so với quân đoàn Hắc Vũ.
Nhưng may mắn thay, bọn họ còn có những con át chủ bài vẫn chưa sử dụng.
Pháo Linh dương!
Kia chính là vũ khí chiến tranh khủng bố, hiển nhiên có thể bù đắp cho thiếu sót về quân lực trong thành.
Hơn nữa, đoàn binh chủng cường đại của các chiến sĩ Cuồng tộc cũng sẽ là một thế lực át chủ bài bất ngờ.
Sau đó, hàng ngàn binh lính địch rút lui hoàn toàn.
Lửa dưới thành cũng dần tiêu tan, tường thành cháy đen một mảnh, hơn trăm thi thể cháy đen cho thấy dấu vết của cuộc chiến vừa rồi.
Sau một cuộc đối đầu ngắn ngủi giữa hai đội quân, đại khái đã có thể đoán được sức mạnh quân sự của từng bên.
Trong quân đoàn Hắc Vũ, Lữ Thương cưỡi trên lưng ngựa, ánh mắt thâm thúy nhìn đông đảo quân đang rút lui.
“Thống soái, chúng ta mới phái ra 5000 binh lực, đã trực tiếp bức đến dưới chân thành.”
Tên phó tướng kia có làn da ngăm đen,