Hầu hết viện sinh đều nhận được tin tức và lần lượt tới đứng xung quanh đài Huyễn Sát, đúng lúc này họ cũng được chứng kiến thành tích sắp được công bố trên đá xếp hạng.
Vù!
Đột nhiên ánh sáng phù văn chợt lóe trên bức tường đá.
Ở tầng cuối cùng, cái tên Trần Đại Chùy dần mờ đi như thể bị một thế lực nào đó xóa đi.
Ngay sau đó, hai chữ ‘Lâm Lăng’ đột nhiên hiện lên.
“Tên của Lâm Lăng xuất hiện!”
Trông thấy cảnh này, tất cả mọi người đều vươn cổ nhìn chăm chú.
Bọn họ đều biết sự xuất hiện của Lâm Lăng trên đá xếp hạng đồng nghĩa với việc bước tiếp theo chính là xông lên Bài Danh Thạch!
Đúng như dự đoán của bọn họ, sau khi yên lặng một lúc.
Cái tên Lâm Lăng ở phía dưới đột nhiên dao động, cuối cùng bắt đầu phát lực!
Vù vù vù!
Dưới sự quan sát của vô số ánh mắt, tên của Lâm Lăng phi nước đại y như một con mãnh thú lao thẳng lên vị trí cao nhất của đá xếp hạng.
Mọi người còn chưa kịp kinh ngạc thì Lâm Lăng đã vượt qua Viêm Phong Tuấn xếp thứ 788, trực tiếp đẩy hắn ta xuống một bậc.
Thế nhưng Lâm Lăng không hề yếu đi chút nào mà dưới sự trợ giúp của phù văn tiếp tục tiến lên.
“Vượt qua rồi, tiền cược của Lâm Lăng thắng rồi!”
Thấy vậy, ánh mắt mọi người lóe lên.
Vẻ mặt như vậy giống như kiểu đó là lẽ đương nhiên.
Vì dù sao trong lòng bọn họ cũng đã chuẩn bị xong khi thấy thành tích Lâm Lăng.
Về phần Viêm Phong Tuấn trong đám đông, thấy thứ hạng của mình bị tụt xuống, tuy trong lòng thấy khó chịu nhưng ánh mắt ngày càng nóng rực hơn.
“Nhất định phải đạp tên Viêm Thần khốn kiếp kia xuống!”
Hắn ta nhìn chằm chằm lên đá xếp hạng với ánh mắt rực lửa, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn một cách biếи ŧɦái.
Hắn ta nóng lòng muốn được chứng kiến cảm giác vui sướng khi thấy hoàng đệ cùng cha khác mẹ bị gạt khỏi vị trí đầu bảng.
Cuối cùng, quả nhiên Lâm Lăng không khiến hắn ta thất vọng, hắn lao lên dẫn đầu, loại bỏ cái tên Viêm Thần và ngồi vững vị trí đầu bảng.
Cùng lúc đó, tên của Lâm Lăng đột nhiên lớn lên gấp mấy lần, còn lóe lên ánh sáng màu hồng chói mắt.
Vương giả mới của đài Huyễn sát đã ra đời vào chính khoảnh khắc này!
“Vị trí đầu bảng!”
“Ôi trời ơi!Hắn thật sự làm được rồi!”
“Chuyện này quả thực không thể tin nổi!”
Khi nhìn thấy vị trí xếp hạng của Lâm Lăng, mọi người có mặt ở đây đều hít ngụm khí lạnh sâu.
Hàng loạt tiếng hét kinh hoàng cũng vang lên.
Ai ai cũng biết cái tên Viêm Thần đã chiếm Bài Danh Thạch trong gần hai năm.
Hơn nữa trong quá trình này, không phải thi một lần đã chễm chệ trên Bài Danh Thạch mà phải trải qua hơn mười lần mới đạt được thành tích này.
Vậy mà hôm nay, Lâm Lăng vừa mới tới tu luyện ở đài Huyễn Sát đã xông lên đứng đầu bảng.
Người này đúng là yêu nghiệt mà!
Tất nhiên cũng có số ít người vẫn đang dán mắt vào Bài Danh Thạch trên đá như thể không tin nổi vào kết quả xếp hạng hiển thị trên viên đá.
“Không phải đá xếp hạng này có vấn đề chứ? Tuy rằng Lâm Lăng có thiên phú tu luyện chung cực nhưng hắn là người mù, vậy mà hắn lại có sức chiến đấu toàn diện lợi hại như vậy!
“Không thể nào, viên đá xếp hạng được đúc bởi viện trưởng đầu tiên thành lập Học viện Thiên Diễn, và suốt bao nhiêu năm qua chưa từng xuất hiện vấn đề gì.
”
Nhất thời, trong đám người có người nghi ngờ khiến cho bầu không khí khá sôi nổi.
Khi Lâm Lăng bước ra khỏi đài Huyễn sát, tiếng nghị luận mới dừng lại.
Ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Lâm Lăng.
Đối với vị vương mới của Bài Danh Thạch đài Huyễn sát, bọn họ đều cảm thấy kinh sợ.
“Lăng ca, sức chiến đấu của huynh đúng là vượt ngoài sức tưởng tượng của ta.
”
Cổ Vân Nhạc lập tức hào hứng bước tới, trên mặt lộ ra vẻ ngưỡng mộ.
“Nào, đây là chiến lợi phẩm của huynh.
”
Ngay lập tức, hắn ta đưa Hắc ngọc đao và thẻ vạn kim cho Lâm Lăng.
“Cảm ơn.
”
Lâm Lăng cười hờ hững, sau đó hắn thản nhiên chuyển toàn bộ hơn 8000 vạn vào thẻ của mình.
Còn về Hắc Ngọc đao, Lâm Lăng cầm trong tay cảm thấy có chút âm u lạnh lẽo, dường như phảng phát có sự dao động linh khí của hệ hắc ám.
“Đúng là một thanh đao tốt.
”
Sau khi cảm nhận được sơ qua chất liệu của Hắc Ngọc đao, Lâm Lăng khẽ gật đầu.
Vốn dĩ hôm nay hắn muốn tới đài Huyễn sát để tu luyện nhưng không ngờ lại kiếm được một món lớn như vậy.
Chuyến đi này rất đáng giá.
“Lâm Lăng, ngươi là thiên tài võ đạo rất đáng ngưỡng mộ nên lúc này ta cam tâm chịu thua, tất cả chiến lợi phẩm đều thuộc về ngươi.
”
Lúc này, Viêm Phong Tuấn đi tới cùng với nụ cười trên khuôn