Kết cục, người nào người nấy cũng đều dính bẫy, không xót một ai.
Có người thì bị treo lơ lửng trong một cái lưới được cột trên cây giống như Trịnh Mặc và Swan.
Số đông thì rơi xuống cái hố đã phủ cây cỏ.
Vốn biết trước địa hình nơi này hiểm trở, nơi nào cũng có nguy hiểm xảy ra, nhưng nó nguy hiểm quá xa so với sức tưởng tượng của đám người này.
Sự việc đến quá đột ngột nên họ không trở tay kịp.
“Chuyện quái gì xảy ra vậy?” Một người đàn ông giận giữ lớn tiếng nói.
Phía trên, Trịnh Mặc nhăn mặt ra sức gỡ cái lưới này ra, nhưng dùng bao nhiêu cách đi nữa thì cũng vô ích.
Thậm chí, Trịnh Mặc còn nhận ra một điều, càng cử động cái lưới này càng siết chặt thân thể mình hơn.
Vì vậy, anh đành ngồi yên ắng.
“Trong đảo này không có người thì sao lại có mấy thứ này chứ?”
Nhìn thấy Swan cựa quậy, Trịnh Mặc liền lớn tiếng:”Đừng có động đậy, cô càng động đậy thì nó càng siết chặt cô hơn đấy.”
Nghe vậy, Swan cũng ngồi yên, môi mếu máo:”Thế là tôi phải bỏ mạng tại đây sao?”
“Cô không chết được đâu.” Trịnh Mặc chen ngang lời Swan.
“Đến nước này mà anh còn an ủi tôi được sao? Tôi không còn tâm trạng đùa với anh đâu.”
“Tôi không đùa, tin tôi đi, tôi sẽ không để cô chết đâu.”
“…”
…
Thẩm Gia Tuyết bất thình lình trượt chân rơi xuống cái bẫy đã đặt trước, vì không giữ được thăng bằng nên đã ngã đập đầu xuống đất, phần nữa, sức khỏe của cô hiện tại rất yếu, không thể cầm cự nổi, do đó, cô đã bất tỉnh tại chỗ.
Trịnh Thiên đỡ người Thẩm Gia Tuyết dậy, dù có gọi tên bao nhiêu lần đi nữa, cô vẫn bất động không nói một lời.
Người đàn ông kia lại cất tiếng:”Rốt cuộc là ai đã làm ra cái trò này, mau xuất hiện đi!”
“Sột soạt… bụp bụp.”
Tiếng động đó một lần nữa lại phát ra.
Lúc này, ai nấy cũng đều nghe thấy.
Swan liền nhận ra ngay, đó là tiếng động tối qua mà cô đã nghe thấy:”Trịnh Mặc! Chính là tiếng động đó, tối qua tiếng động mà tôi nói với anh chính là nó.”
Tuy nhiên, lần này không chỉ là có tiếng ‘sột soạt…bụp bụp’ đó không, mà còn có cả tiếng nói không rõ ràng, cũng không rõ ngôn ngữ của rất nhiều người chen chúc vào nhau, tưởng chừng họ tranh nhau để thét lên vậy.
Ban đầu tiếng động đó từ xa vang vang lại, rồi một lúc đến gần bọn họ.
Khi nghe thấy tiếng nói đó đến ngày một gần, cả đám người của Trịnh Thiên đều im lặng để xem xem đó là thứ gì?
Swan và những người bị treo trên cao tròn mắt nhìn thứ sinh vật kì dị từ đằng xa lao đến.
Chính xác hơn, họ là những con người nhưng vóc dáng to hơn, làn da thô sơ, thậm chí còn có chỗ bị biến dạng, trông rất đáng sợ.
Không những thế, cách bọn người biến dị kia đi đến gần những người này toàn bộ là đu dây thần để phi đến, thêm vào đó tiếng nói của họ không đồng điệu với bất kì ngôn ngữ nào.
Tiếng thét của họ hú lên tựa như rất mừng rõ, giống như đã bắt được một con mồi lớn.
Khóe môi Swan giật giật:"Đó...!đó là thứ gì vậy?"
_____
Thành phố T, Trung Quốc.
Tư Cảnh Nam trở ra từ căn phòng, mấy ngày hôm trước anh nhận được cuộc gọi từ Bạch Doanh Thần, anh ta nói là sẽ trở về vào ngày hôm nay, nhưng mãi vẫn chẳng thấy đâu.
Tư Cảnh Nam gọi đi để nói một số vấn đề về địa bàn nhưng Bạch Doanh Thần lại không một phản hồi.
Trong đầu Tư Cảnh Nam vốn không nghĩ nhiều, chuyện này cũng không phải lần đầu.
Tính Bạch Doanh Thần anh hiểu rõ, có thúc giục mà anh ta không muốn làm thì có trời cũng không ép được.
Thế là Tư Cảnh Nam phủi tay cho qua.
Nhưng khi nhìn thấy tin tức mà Tân Trạch đưa tới, sắc mặt của Tư Cảnh Nam liền thay đổi rõ rệt.
"Gọi người ngay!"
.....
Cảnh Hoàng Viện - Biệt thự riêng của Tư Cảnh Nam.
Hôm nay là chủ nhật, Lộ Khiết không có ca trực nên ở nhà làm một số việc.
"Ngày 26/7/2022 tại vùng biển Celebes thuộc phía Tây Thái Bình Dương xảy ra một vụ đắm tàu vô cùng nghiêm trọng do tác động của một cơn bão lớn.
Theo thông tin chúng tôi điều tra được, chiếc du thuyền này là của một doanh nhân lớn tên là Bạch Doanh Thần.
Theo manh mối, dữ liệu thu được cho biết số lượng những người ngồi trên chiếc du thuyền này nằm trong khoảng mười lăm đến hai mươi người.
Điều kì lạ ở đây là ngay thời điểm phát hiện chiếc du thuyền bị chìm, đội cứu hộ đã lặn ngay vị trí này và những vùng lân cận nhưng không hề phát hiện một thân thể hay một nhân chứng sống nào.
Thêm vào đó, trên chiếc du thuyền này chúng tôi còn phát hiện rất nhiều vũ khí hiện đại, chúng tôi đang nghi ngờ rằng vị doanh nhân này là ông trùm buôn bán vũ khí đứng đầu thế giới hiện nay.
Sự việc còn diễn biến thế nào thì chúng tôi còn phải điều tra thêm.
Chúng tôi hứa rằng sẽ đưa cho mọi người một câu trả lời chính xác nhất..."
Chương trình khép lại kèm theo những hình ảnh của chiếc du thuyền bị sóng đánh tan nát và những vũ khí tối tân được đưa vào bờ.
Lộ Khiết nghe xong thì vô cùng lo lắng, cô tính lấy điện thoại ra gọi điện cho Tư Cảnh Nam thì đúng lúc ấy, Tư Cảnh Nam đã quay trở về Cảnh Hoàng Viện.
Lộ Khiết bỏ điện thoại sang một bên, đứng dậy đi đến bên anh:"Nam, anh đọc tin tức chưa?"
Tư Cảnh Nam nắm lấy hai bả vai cô, cử chỉ vô cùng hấp tấp.
"Anh đọc rồi.
Lộ Khiết, bây giờ anh phải đi tìm Bạch Doanh Thần một chuyến, em ở nhà đợi anh nhé, anh sẽ trở về sớm thôi!" Tư Cảnh Nam vì sợ cô sẽ lo lắng nên mới trở về nhà nói một lời rồi mới bắt đầu đi tìm Bạch Doanh Thần.
"Anh nhớ phải cẩn thận đấy!"
Tư Cảnh Nam đưa tay lên xoa đầu Lộ Khiết, khẽ hôn rồi ôm cô vào lòng.
"Anh nghe em." Tư Cảnh Nam nói rồi thì nhanh nhẹn rời đi ngay.
Tuy Lộ Khiết gật đầu vậy nhưng nhìn bóng lưng anh, cô không tránh khỏi lo lắng.
"Mong rằng mọi chuyện đều ổn." Lộ Khiết tự an ủi mình rồi đi lên phòng.
Bạch Doanh Thần và Tư Cảnh Nam là bạn thân chơi chung với nhau từ nhỏ đến lớn, tình bạn giữa hai người họ sâu nặng còn hơn cả tình cảm giữa cô và anh.
Cho nên mỗi lần gặp chuyện đôi bên đều không thể trơ mắt đứng nhìn, Lộ Khiết dù không an tâm nhưng cũng không thể buông lời ngăn cản.
Tư Cảnh Nam leo lên chiếc trực thăng, trước khi đóng cửa còn mỉm cười nhìn cô.
Đứng ở ban công trên tầng hai, nhìn chiếc trực thăng xa dần, tim Lộ Khiết đập ngày một nhanh, vừa lo lại vừa sợ.
Chuyến đi này quá đột ngột, cô không muốn anh đi chút nào.
Cô giúp việc đứng bên cạnh Lộ Khiết, nhìn thấy vậy trong lòng cũng thấy xót.
Cô mỉm cười cất giọng triều mến:"Thiếu phu nhân đừng lo lắng, thiếu gia đi chung với nhiều người như vậy sẽ không có chuyện gì đâu."
"Anh ấy đang bị cảm, đến nay vẫn chưa khỏi