Tuân Qua: "..."
Hắn im lặng một lúc lâu, trong thời gian ngắn không biết nên trả lời như thế nào nữa, người ở thế giới tu tiên đều ngây thơ vậy sao?
"Bây giờ nhiệm vụ là quan trọng nhất, mấy vấn đề này tôi hơi khó nói, sau khi trở về cậu bảo hệ thống tìm tư liệu nha?" Tuân Qua mở miệng.
Vân Mặc gật đầu, hai tai càng lúc càng đỏ, cũng cảm thấy câu hỏi vừa rồi của mình không ổn, bèn có ý định đánh trống lảng làm dịu bầu không khí: "Màn chơi này tương đối nhiều người, chúng ta chia nhau đi thăm dò những người khác nhé?"
Dù sao mục đích chủ yếu của bọn họ không phải là vượt màn, mà là tìm ra kẻ xâm nhập.
Tuân Qua nhìn y một cái: "Được, chú ý an toàn."
Tuy giữa Thần Linh với nhau tồn tại mối quan hệ cạnh tranh dữ dội, nhưng hiện tại trong Chư Thần điện chỉ có hai người bọn họ, ít nhất tạm thời ở chung khá hòa thuận.
Hơn nữa xưa nay Tuân Qua đi một bước tính mười bước, sau này càng ngày càng nhiều Thần Linh, chắc chắn mọi người không phải ai cũng thích solo, cho dù không kết bè kéo cánh quá mức, ai với ai có mối quan hệ tốt, ai bị người khác tính kế bị bạn bè bán đứng đều là chuyện sẽ xảy ra, hắn muốn mượn sức Vân Mặc.
Ít nhất trong cái nhìn của Tuân Qua, đã trải qua nhiều màn chơi mà vẫn.. ngây thơ như Vân Mặc, không nhiều lắm, cũng có thể là do nền giáo dục từ nhỏ khác nhau, làm đại đệ tử của tông phái, vẫn luôn bị răn dạy phải giữ vững bản tâm tu thành đại đạo, cho dù tiến vào Game thì cũng vẫn như xưa.
Cho nên vì sao y có thể sống sót thành Thần được nhỉ? Lạ thật đấy.
* * *
Trong phòng, Úy Lam thầm nói cho Khương Hề vừa rồi ngoài cửa có hai người mục đích không rõ, cậu ngẫm nghĩ, bỗng nhiên giật mình, suýt nữa là rút cúc vọt ra cửa giải thích, không phải như các cậu nghĩ đâu!
Dùng cái móng tay để nghĩ cũng biết hai người đó chắc chắn là Tuân Qua và Vân Mặc.
Cuối cùng bọn họ làm chuyện hoang đường suốt cả buổi trưa vẫn chưa ra cửa, Khương Hề nằm trên giường nhìn cái nóc của giá giường, lẩm bẩm nói: "Người cổ có tư tưởng gì nhỉ? Mê tín chính là bọn họ, đóng cái giường trông y chang cái quan tài cũng là bọn họ."
Úy Lam cúi đầu hôn phớt lên môi cậu một cái: "Là tôi không đủ cố gắng, khiến em vẫn còn hơi sức suy nghĩ đến những chuyện khác hửm?"
Khương Hề rất muốn lắc đầu nói không, anh cố gắng lắm rồi! Trong vườn hoa của cậu mỗi ngày đều mưa to tầm tã, nước ngập lênh láng, khó chịu lắm ớ.
Cũng may thể chất đã được Úy Lam nâng cao rất nhiều, chờ đến giờ ăn tối, Khương Hề vẫn còn xoa eo xuống giường được, có tôi tớ của Hoắc phủ dẫn đường đến phòng ăn.
Trên đường đi thấy lác đác vài người chơi khác cũng đi theo hướng này, nghe quản gia nói tối nay Hoắc phủ chuyên môn mở tiệc chiêu đãi mọi người, sớm đã chuẩn bị cơm ngon rượu ngọt.
Lúc này sắc trời từ từ tối lại, dù sao cũng sắp đến mùa hè, bây giờ thật ra đã gần sáu bảy giờ tối, trong phủ mới vừa thắp đèn.
Lúc Khương Hề đến, nhìn nhau với hai người Tuân Qua Vân Mặc một cái, sau đó lại phớt lờ ánh mắt xung quanh, nét mặt tự nhiên vô cùng, ai cũng không biết thật ra trong lòng cậu đang xấu hổ muốn chết.
Mọi người sôi nổi ngồi xuống, lại chậm chạp chưa ăn cơm, bởi vì trong số người chơi thiếu mất một người, tôi tớ cũng bận rộn tìm kiếm trong ngoài, vẫn không thu hoạch gì.
Cậu cả Hoắc ngồi chủ vị, quản gia đứng bên cạnh nói một câu: "Có lẽ là buổi chiều thấy được thần thông của các vị, tự biết tài năng không bằng người khác, lại lo lắng bị lộ, lén chạy trốn?"
Người chơi khác trầm mặc không nói, thế giới Game ai dám chạy trốn? Tìm không thấy chắc là đã chết rồi.
Màn chơi này hình như không có quy định khi nào kết thúc, NPC chỉ nói mời bọn họ tới bắt quỷ, nếu bắt không được có phải sẽ không thể rời đi?
Kích thích quá đê! Trong số người chơi nhiều người có suy nghĩ như vậy đều thể hiện vẻ mặt sầu khổ.
Cậu cả Hoắc nghe quản gia nói, cảm thấy có đạo lý, thế là bảo mọi người ăn cơm trước, khỏi cần tìm.
Trong bữa cơm này người thật sự thưởng thức mỹ thực không nhiều lắm, Cậu cả Hoắc lên tiếng dò hỏi: "Buổi chiều các vị có nhìn ra được manh mối nào trong nhà chưa?"
Vẫn không ai nói chuyện, dù có thì cũng không thể nào nói ra manh mối được.
Ý cười trên gương mặt cậu cả Hoắc phai nhạt dần, nhà họ Hoắc chiêu đãi người khác ăn uống ngon lành, nhưng không nuôi kẻ vô dụng, vì thế hắn bắt đầu hỏi từ người chơi gần nhất: "Vị đại sư này có cao kiến gì không?"
Người chơi nam bị điểm danh là một kẻ hơn ba mươi tuổi da mặt ngăm đen, gã không ngờ rằng còn phải bị NPC kiểm tra? Không đưa ra được đáp án hài lòng sẽ bị đuổi ra khỏi nhà họ Hoắc hả? Vì thế đành phải mở miệng nói: "Buổi chiều tôi chỉ đi loanh quanh hai vòng, nhìn thấy một tên điên miệng luôn lẩm bẩm 'báo ứng' gì đó?"
Hoắc Uyên lạnh nhạt: "Hoắc mỗ hi vọng đại sư chỉ đuổi quỷ, những việc khác là chuyện nhà, không cần thiết hỏi thăm chứ?"
Anh chàng đối diện dùng tay đẩy mắt kính trên mặt mình rồi nói: "Đuổi quỷ đương nhiên cần phải biết chấp niệm của quỷ, chúng tôi cũng không muốn thăm dò, nhưng đếu muốn tăng hiệu suất, cậu Hoắc tốt hơn hết là nói cho chúng tôi biết một chút."
Hoắc Uyên thoáng im lặng một chốc lát: "Thật ra cũng không phải tôi không nói, tên đày tớ kia là người của nhà họ Trang, lúc tôi đón Trang Ngư đến nhà họ Hoắc, bên cạnh cô ấy có dẫn theo hai cô nha hoàn và hai gã đày tớ, nha hoàn liều mình bảo vệ chủ nhân, tử trạng thảm thiết, gã đày tớ kia là người tận mắt chứng kiến, lúc ấy bị dọa đến phát điên, về phần những lời nói sau khi bị điên, chưa bao giờ tìm hiểu thêm."
Chuyện chỉ kể đến đây, Hoắc Uyên liền bắt đầu hỏi người chơi tiếp theo có cao kiến gì không.
Mọi người thấy tên da ngăm đen dễ dàng lừa dối qua mặt như vậy, liền biết phải nói như thế nào, ví dụ như nghe nói một trong hai nha hoàn đã chết kia có một người thì nhân duyên không tốt, người còn lại thì dịu dàng được lòng người khác.
Còn con trai nuôi của quản gia hình như từng có tình ý với người em gái đã chết kia? Vừa nói xong câu này, trái tim của quản gia đang đứng bên cạnh như muốn vọt thẳng ra ngoài luôn, ánh mắt của cậu Hoắc cũng ngày càng trở nên lạnh lẽo, kẻ hầu có tình ý với chủ nhân? Không những làm xấu danh dự của chủ nhân, truyền ra ngoài thì nhà họ Trang cũng sẽ bị người ta bàn tán, nhà họ Hoắc đang muốn liên hôn với nhà họ Trang, làm sao có thể để tin đồn ác ý này xuất hiện được?
Dù sao hầu hết người chơi đều mang tư tưởng hiện đại, vì tìm manh mối, nhất thời nói không lựa lời, Hoắc