Hàn Phi buông lời trêu ghẹo:
- Trong nhà ngươi có người mất sao? Thích thanh Đao kia chạy đến tranh dành không tốt hơn à, ngồi thừ ra đó có ích gì.
Liễu Dung chép miệng lắc đầu, nặn ra khuôn mặt tươi tắn giả tạo, cố cười gượng đáp: - Chủ tử, ta không cần nữa!
Chữ cuối ra khỏi miệng, dáng điệu khôi phục u lãnh, không khí quanh thân Y cũng bị ảnh hưởng loãng ra.
Hàn Phi hỏi lại thêm lần nữa tựa muốn chắc chắn:
- Ngươi thật không cần thanh Đao kia?
Liễu Dung sắc độ lạnh lẽo quả quyết: - Bẩm, ta không cần nữa!
Hàn Phi gật gật đầu, điểm khí bắn tới tráp ngọc khống Đao vào tay, nắm chặt cán nghiêng ngả tựa xem xét, một phần ngoại vi tầm mắt lại đặt ở chỗ Liễu Dung.
Liễu Dung đang cúi đầu khẽ ngửa lên tròng mắt như phát sáng bộ dạng mèo con lại phơi bày, lắp bắp:
- Sao ...!sao có thể! Không lẽ người mua Đao là chủ tử?
Không chờ Hàn Phi gật đầu xác định cho xong, hắn đã man mê vuốt ve bản Đao, lẩm bẩm mong chờ lại có chút không mấy kì vọng sẽ thành: - Chủ tử, ngươi bán nợ cho ta thanh Đao này được không?
Hàn Phi nhẹ giọng: - Có thể, bất quá Đao này bên trong ẩn tình, ngươi bây giờ thực lực còn chưa đủ kiểm soát bảo quản để đó đến thời điểm thích hợp hẵn lấy ra dùng.
Đôi mắt Liễu Dung long lanh cảm xúc vui sướng ngập tràn, thu Đao cất đi, nghiêm nghị đồng thuận: - Mọi việc nghe theo ngươi!
Buổi đấu giá tiếp diễn, trưởng lão bên dưới gương mặt đầy hỷ sắc dõng dạc hô hoán: - Các vị tiếp theo là một loại tiên dược bọn ta khổ cực thu được cách đây ngàn vạn dặm từ một tiên nhân trên đỉnh thiên sơn, lão tiên nhân kia ba trăm năm mới luyện ra được một phần.
- Dược này dùng cho cảnh giới dưới Nhập Đạo Cảnh tầng ba, uống vào tăng ngay một tiểu cảnh giới, không có tác dụng phụ.
Chỗ bọn tay cũng chỉ có duy nhất một phần, giá khởi điểm trăm vạn Linh Thạch hạ phẩm.
Dứt lời trưởng lão nọ phất tay ra hiệu cho tám võ giả đứng ở vị trí khác nhau dưới khán đài vận xuất lực lượng tạo ra một màn chắn phòng hộ, động tác bọn hắn gấp gáp giống như là sợ người ta cướp mất.
Đám đông rầm rộ lên:
- Thần Dược bậc này còn có trên đời sao? Tăng một tiểu cảnh ở cấp bậc kia chí tài nguyên bồi bổ vô số, thời gian tích lũy không có năm mươi năm cũng mất ba mươi năm.
- Đúng..
đúng, Võ giả cũng giới hạn tuổi thọ, tính là đột phá đến Nhập Đạo Cảnh hưởng thụ 500 tuổi, tăng một tiểu cảnh cộng thêm 50 năm, ở mức cửu tầng xác định bản thân an nhàn sinh sống 1000 năm.
Lại nói từ xưa đến nay người không đủ tuổi thọ để đột phá cảnh giới ngã xuống thật không ít.
Dược này uống vào tăng cấp luôn?
- Ta muốn..
ta muốn..
— QUẢNG CÁO — Event
Giá đầu tiên hô lên 150 vạn, nhưng chỉ sau một thoáng tăng đến 3000 vạn.
Cuối cùng ai nấy cũng bỏ cuộc, người mua được lại nhanh chóng lặng lẽ rời đi tránh hậu hiểm tìm tới dù vậy vẫn bị vài kẻ theo đuôi.
Ban đầu Hàn Phi nghe quảng bá cũng đặt chú ý tò mò, khi biết đến hiệu dụng thì nhận định là dược của mình, lắc đầu thầm thán:
“Tụ Bảo Các còn dùng chiêu này? Phô trương thanh thế sản phẩm nhằm nâng cao giá trị đổi về.
Cũng phải, nếu nói Dược từ một tiểu tử vô danh gửi bán sẽ không đạt được hiệu quả giá thành kia, xem chừng còn không có người mạnh dạng mua lấy vì nghi hoặc tác dụng bên trong.”
Đến khay thứ hai trưởng lão lại hớn hở chúc mừng, kèm tỏ vẻ nuối tiếc:
- Dược tốt như vậy ta không vì thân phận người của Các không chừng cũng sẽ tranh với các vị, bất quá trên Thiên Sơn kia không chỉ lấy về một loại, tiếp theo đây tác dụng Dược tương tự bình trước tăng tiểu cảnh giới nhưng dùng được cho Nhập Đạo Cảnh trung kì.
Giá khởi điểm 300 vạn.
Lời kia vừa dứt toàn trường còn ồ lên rộn ràng gấp mấy lần khi trước, vì Nhập Đạo Cảnh sơ kì cũng không chiếm giữ vị trí quan trọng gì cho dù là Tinh Anh của các thế gia cũng không dư hơi bỏ ra công sức dành lấy.
Qua nhiều lượt tranh đoạt, cuối cùng dừng lại ở mức 9000 vạn Linh Thạch hạ phẩm.
Món tiếp theo là Thổ Linh Nguyên một cặp Mẫu Tử, Hàn Phi nhờ đến Mãn Y Kiều thu mua, nàng vay mượn thêm một ít cuối cùng cũng tới tay.
Mọi việc cũng mới chỉ là mở đầu, đến khi vũ khí hắn gửi bán được bày ra cộng thêm mấy lời tâng bốc đỉnh điểm của Tụ Bảo Các gần như chín phần người có mặt rộn ràng đứng ngồi không yên, nghe được tác dụng của vật phẩm đến những cự đầu cũng lộ mặt ra giá.
Hai món bảo khí tranh qua dành lại hơn một canh giờ đem về cho Y mấy chục ngàn vạn khối Linh Thạch hạ phẩm.
Buổi đấu giá rơi vào bế mạc trưởng lão nọ mang đến vật phẩm áp trục lại là bình dược đột phá cho Nhập Đạo Cảnh hậu kì, thời khắc này toàn bộ Tụ Bảo Các sôi động mãnh liệt.
Trong ầm ầm kêu giá, ngoài không ít cự đầu xông thẳng cửa sau.
Trong một toà lầu gần đó Phó Các Tụ Bảo Các cùng năm Trưởng Lão Các đang ngồi dùng trà quan sát sàn đấu giá qua một hướng nhìn thuận tiện.
Chợt liên tục có trưởng lão của các thế lực Gia Tộc nhị phẩm nhất phẩm tìm đến đặt mua Thần Dược lẫn Bảo Khí cùng loại với vật phẩm đã đấu giá trước đó.
Lần lượt có tiếng vọng lên:
- Đại Trưởng Lão Tào Gia đến làm sinh ý!
- Phó Thống Lĩnh Tây Phủ..
“Đông Phủ, Bắc Phủ, Nam Phủ..
Đại Trưởng Lão Kim Gia..
Ngô Gia..
Đoàn Gia..
Hồng Gia..
Mãn Gia..”
Bên ngoài cửa một đám người hô lớn tên tuổi, bên trong Đại Thống Lĩnh Nam Phủ theo đường cửa sổ bay vào lớn giọng:
- Ta không cần biết các ngươi đang có trong tay bao nhiêu vật phẩm kia, chỉ cần chia lại cho Nam Phủ bọn ta mỗi loại hai phần là được!
Đại Thống Lĩnh Tây Phủ cũng một đường theo đến, bồi lời:
- Biết là vật phẩm trân quý, bọn ta cũng chỉ đặt mỗi món hai phần!
Ngoài cửa lại phát lên âm thanh dõng dạc từ tên thuộc hạ đứng gác ở đầu lối đi:
— QUẢNG CÁO — Event
- Đại Thống Lĩnh Đông Phủ đến.
Gã Phó Các hấp tấp phân bua:
- Chư vị chớ có nóng vội, đến ta cũng chưa rõ kẻ gửi vật phẩm là ai, ta đã cho người đi điều tra rồi một lát sẽ có kết quả thôi.
Một bên vội đáp kéo giữ thời gian, trong lòng lay hoay suy tính chưa biết phải đối đãi thế nào, chợt có tiếng