Lên trăm bậc thang lại bắt gặp một nhóm người ngồi nghỉ chân, sắc mặt mệt mỏi thở hồng hộc.
Thong thả nửa nén nhang, Hàn Phi đến nơi hoà lẫn vào đám người đang xếp hàng.
Vị trí đang đứng là nơi thoáng rộng, khí lực bình ổn trở lại,không còn đè nén, không khí lại có phần loãng, bức người mỗi lần hô hấp phải sâu hơn thường.
Phía trước đoàn người xếp hàng có cái bàn lớn, ba gã tráng niên tu vi Luyện Khí Cảnh cửu tầng đang ghi ghi chép chép lưu thông tin từng người.
Trước hắn, từng kẻ đóng ra 300 Linh Thạch hạ phẩm phí.
Hàn Phi xuất ra thư giới thiệu, cả ba gã tráng niên nọ trợn mắt dò xét qua, một gã đóng giấu ấn lên, đưa trả trở lại, nhẹ giọng tựa thân tình:
- Ngươi đóng 50 khối Linh Thạch chi phí sơ cấp, đi theo đám người kia đến khu ký túc xá, nơi đó có chỉ dẫn.
Hàn Phi làm theo, phía sau không ít tiếng xì xầm rộn lên.
- Này..
này, vì sao bọn ta phải đóng 300 Linh Thạch, kẻ kia chỉ nộp 50?
Một tên khác nói:
- Ngươi còn chưa rõ sao, tên kia có thư giới thiệu!
Kẻ nọ kinh ngạc thốt lên:
- Lại thêm một tên có thư giới thiệu sao! Ta xem bộ dáng của hắn, không chừng là bán đi toàn bộ gia sản để được vật kia, chỉ e sau này đến tiền ăn cơm cũng không đủ.
Một người nói ra, kẻ khác bàn vào thành ra tình huống nhiễu loạn, gã tráng niên tại bàn điểm danh, quát đến:
- Ồn ào! Các ngươi còn không tiến, thì không cần tiến nữa.
Cả bọn nhăn mặt gục đầu, im thin thít.
Ký Túc Xá là khu vực nhà ở cho Học Viên, diện tích tám ki lô mét, bao bọc bên ngoài là tường cao kiên cố.
Cửa lớn có Trưởng Lão tu vi Nhập Đạo Cảnh sơ kì dẫn dắt hơn trăm thuộc hạ Giám Viên phát Thẻ cho Tân Sinh kèm dặn dò gì đó.
Vài kẻ đi trước đưa ra Thẻ thông tin, Giám Viên lược qua, trả lại Thẻ, nói:
- Ngươi đến khu vực số 20, ba ngày sau tập trung khảo thí!
Đến lượt Hàn Phi đưa ra thư giới thiệu, có kẻ nói:
- Ngươi đến khu vực số 5, ngày mai khảo thí luôn.
Hàn Phi lúc này mới nhận ra có thư giới thiệu được ưu đãi nhiều khoản.
Khu vực số năm này sạch sẽ rộng thoáng hơn vài nơi trên đường đến đây đã đi ngang qua, ở đây có hai trăm gian, mỗi gian 5 phòng.
Y được dẫn đến gian 10 phòng số 1.
Xem xét một chút, đang tính tìm cách hỏi thông tin.
Bên ngoài đã vọng vào tiếng ồn, hắn bước ra xem thử bắt gặp một tên thanh niên cường tráng, cơ bắp tứ chi cuồn cuồn dẫn theo mười mấy người, đi đến từng phòng bắt nạt người mới, bức nộp bảo kê.
Kẻ nào có ý chống đối sẽ bị bọn hắn đánh đập hội đồng, mỗi người ở cùng gian nhà với Hàn Phi đều phải nộp ra 30 Linh Thạch.
Hàn Phi nhàn nhạt:
- Các ngươi là kẻ nào!
Tên đầu lĩnh lớn giọng:
- Ta là Lý Bách lão đại nơi này, kẻ mới đến đều phải nộp phí chào hỏi!
Hàn Phi lạnh lẽo:
- Ra là Lý Bách, ai cho ngươi lá gan thu phí Học Viên.
Một tên thuộc hạ của Lý Bách cười lớn:
- Tên mắt mù kia, ngươi mới đến còn chưa biết, lão đại của ta là cháu cưng của Lý Cương trưởng lão.
Chính là Lý trưởng lão cấp ra đặc quyền đó.
Nói xong tên thuộc hạ đắc ý cười sặc.
Người có mặt đa phần là đợt tuyển mới, nghe hiểu nguồn cơn thì xì xầm to nhỏ:
- Bảo sao ngang tàn đến vậy.
- Ra là người nhà của Trưởng Lão.
- Nước chảy xuôi dòng, muốn yên ổn đành cắn răng nộp ra phí kia.
- Ài..
Trong ngoài đều phải đóng phí.
Học Viện này căn bản kẻ nghèo không có khả năng bước vào..
Lý Bách nhảy dựng, vung tay tát tên thuộc hạ hộc máu, ngã bổ ra mấy mét.
Y nghiến răng mắng:
- Lắm mồm!
“Lý Cương trưởng lão là nhị thúc ta, hắn che chở cho ta kiếm lợi bao lâu nay cũng có dặn dò không được khai ra Y.
Vài lúc ngà men cùng đám thuộc hạ ta lỡ miệng tỉ tê, lúc này kẻ kia giữa chốn đông người nói ra ô dù phía sau.
Để đến tai Thúc ấy, ta cũng bị ăn một trận ra trò.
Ặc..”
Lý Bách nén cảm xúc điệu ngữ bịt miệng phủ đầu, ba phần nhắc bảy phần doạ:
- Các ngươi vẫn chưa phải là Học Viên chính thức, thông qua khảo thí nếu không đạt sẽ bị đuổi về.
Đứng tại chỗ này, còn nghĩ bản thân mình chắc chắn