Mấy Tộc lão phía sau tụ khí hoá kiếm phóng đến, đem hai vị tiểu thư tránh qua một bên.
Hồng Kinh Lân bộ dáng trung niên, thân mặc bán giáp, khí độ uy nghiêm bộc phát lực lượng Nhập Đạo Cảnh cửu tầng đỉnh chóp, vung tay dứt khoát một trảo trảm đến đầu Ngưu phu.
Ngưu phu hiểu rõ cách làm này, không kháng cự tránh né, trực tiếp hứng công kích kia, tám phần thương phế.
Hồng Kinh Lân đáp xuống Đình Lầu, dõng dạc nói lớn:
- Ngưu Thống mưu phản, bắt ép nhi nữ ta.
Tự ý thêu dệt, mọi chuyện hắn nói không liên quan đến Hồng Gia.
- Người đâu, đưa tiểu thư về.
Giải Ngưu Thống tới Chấp Pháp Đường.
Mấy lão già đang ẩn nấp lẩm bẩm:
- Ngươi không một chưởng đánh chết hắn cho xong, còn giải đến chỗ bọn ta làm gì!
Thị phi đổi hướng:
- Ra là vậy, ta nói sao Hồng Gia ngu ngốc dám làm xằng tạo phản, đều một tay Ngưu Thống sinh hận Tộc thị, gì đó, bày ra.
Hồng Nguyệt Quế nhìn Ngưu Thống thoi thóp, nước mắt lăn dài:
“Ngưu thúc, là ta đã hại ngươi.”
Hồng Kinh Lân ngoài mặt nhìn như vô cảm, trong dạ nhói đau cực kì:
“Chết tiệt, Ngưu Thống vì sao ngươi không chống đỡ.
Đừng trách ta, hậu bối của ngươi, ta sẽ chăm sóc như con ruột.”
Thiết lão thấp thỏm:
“Sự tình này, về sau đối địch trực diện với lão sư không phải Hồng Kinh Lân sao.”
Hàn Phi chép miệng:
“Kịch còn chưa xem đủ, các ngươi ra tay cũng dứt khoát quá rồi.”
Hồng Kinh Lân mắt lạnh nhìn Hàn Phi, trầm giọng:
- Tiểu tử, khi nãy đều là hiểu lầm.
Không khiến ngươi hoảng sợ chứ!
Hàn Phi kín đáo cười mỉm, ưỡn ngực nói lớn:
- Hồng Gia Tộc Trưởng đại nhân quá lời, chỉ là một tên phản đồ trong Tộc, đâu phải là chuyện hiếm gặp.
Những người đứng gần nhăn mặt tựa nghe có gì đó sai sai.
Mấy lão già ẩn nấp cười hắc hắc:
- Nọc độc chỗ tên tiểu tử này hẵn còn.
Cao tầng Hồng Gia có mặt, ai nấy tâm tư loạn lược.
Hồng Kinh Lân trán rịn mồ hôi, bày ra bộ mặt hiền lương:
- Tiểu tử, ngươi hiểu lầm rồi.
Tộc Trưởng Hồng Gia là phụ thân ta, Tộc ta từ trước đến giờ cũng chỉ mới một mình Ngưu Thống tạo phản, yên tâm ta sẽ xử lý nghiêm, không phiền đến tiểu tử ngươi nữa.
Hồng Kinh Lân khô môi, quay lưng đi.
Một hai lời nói chệch hướng gạt đi là được, sự tình lúc này lại khác, mười mấy vạn người đang chăm chú.
Dứt khoát khổ nhục kế trảm xuống một cánh tay đã quá vốn, hoàn cảnh này thiếu kiểm soát cảm xúc một chút là không hay.
Ra lệnh thuộc hạ rời đi, trong miệng nghiến răng lẩm bẩm:
“Tiểu tử hết bầm, chờ đó cho ta.”
Hàn Phi hô to vọng lời với theo:
- Hồng Gia thanh liêm thần võ, ta lỡ liên quan đến Ngưu Thống, mong được cao tầng Hồng thị đứng ra làm chủ công đạo.
Đám đông mịt mờ, chưa rõ sự tình nhưng cũng tiện miệng a dua:
- Mong Hồng Gia thanh liêm làm chủ!
Nhóm Tộc lão theo sau đắng mặt, một người thì thào:
- Kinh Lân, cứ vậy mà bỏ qua cho tiểu tử kia sao? Hay là để ta ở lại, kín đáo trảm chết hắn!
Hồng Kinh Lân nhăn mặt, gằn giọng:
- Chưa đủ thảm sao! Tạm thời gác lại, xem như không có gì, một hai hôm còn sợ tiểu tử đó trốn được ư.
Bây giờ động thủ, khó tránh tin đồn chúng ta có tật giật mình giết người diệt khẩu.
Sau một màn kia không ai còn tâm trí ứng chiến nữa, bọn hắn cũng không giải tán, chia năm tụ bảy phân tích sự tình vừa xảy ra.
Hàn Phi thu lại Ngọc Bài tên hắn đã nằm trong tốp mười vạn, xếp trước vài chục kẻ.
Cùng với Thiết lão rời khỏi, trên xe ngựa lão cất lời nhắc nhở:
- Hồng Gia kia không dễ chọc, ngươi nên cẩn trọng chút.
Hàn Phi gật gù, cử tay thoăn thoắt lấy giấy bút viết viết gì đó đưa qua:
- Nước đến đất chặn, ta tự cân nhắc.
Đây là phương thức rèn đúc Phàm Khí, Phàm Giáp cực phẩm.
Đưa ta quay lại Học Viện, bản thân ngươi chăm chỉ rèn luyện, đúc trước cho ta mười bộ phòng hộ, vũ khí càng nhiều càng tốt.
Thiết lão mừng rỡ, quên cả nỗi lo nọ, cung kính đa tạ.
Ghé trả nhiệm vụ, Trưởng Lão kia ngưỡng mộ tán dương.
Tin tức tân sinh xông qua hai Bảng trong ngày cũng thành ra tài nguyên để bàn tán mỗi khi Học Viên nhàn rỗi.
Phần thưởng nhiệm vụ Tinh Anh Bảng là một tháng được ba ngày tu luyện trong Thác Luyện Thể, Địa Bảng là một tháng được vào Linh Hồ một ngày.
Mỗi thứ đều có Ngọc Bài để chứng minh thời hạn.
Y đến Thác Luyện Thể trước, nơi này là một thác nước lớn ba tầng cao một trăm năm mươi trượng, nhìn tổng thể hình dáng vách đá tựa hai cánh tay khổng lồ chắp lại, dưới chống trỏ trên