Đoạt Xá Thành Thê

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Voicoi08 

“Ai bảo cô nghe lời mẹ gả cho người tham gia quân ngũ?” Cuối cũng cũng rũ hết tuyết trên áo bông xuống, Trương Xảo Phương quan sát khắp phòng. “Ấy, ai dọn dẹp phòng cho cô vậy? Trong phòng sáng sủa quá.” Nếu không biết đây là nhà em gái cô, cô còn nghĩ rằng đây là tân phòng của nhà ai sắp làm việc vui đấy.

“Rèm cửa này mua bao giờ? Hết nhiều tiền không?” Chị tùy tay ném áo bông lên trên ghế, đi đến trước cửa sổ, chị không nhịn được mà giơ tay lên vuốt ve tấm rèm màu hồng kia, nhìn thế nào cũng thấy thích.

“Trường Lâm mang từ ngoài về, em cũng không hỏi là hết bao nhiêu tiền.” Trương Xảo Phương nhanh chóng ngăn miệng đối phương, nếu nói cô tự làm không chừng chị hai của cô còn muốn cô làm cho một cái mất, nói thật, nếu thân thiết, một cái rèm này thì có tính là gì đâu? Cô còn muốn làm cho cô cả một cái kìa, ai bảo hai người chị gái của cô đều không phải loại đèn đã cạn dầu, đối với nguyên chủ luôn là muốn một tất lại thêm một thước.

“Không ngờ Trường Lâm nhà cô còn có lòng như vậy, còn biết mang về cho cô cái này.” Miệng nói, chị không nhịn được lại bắt đầu nghiên cứu các làm cái rèm này, phụ nữ ở nông thôn đều biết một chút về thêu thùa, nhìn thấy đồ tốt, chị cũng muốn làm cho nhà mình một cái.

Thấy chị hai nghiêm túc nghiên cứu, Trương Xảo Phương nghĩ có phải cô quá đáng quá không? Một cái rèm thôi mà, nếu chị ấy thật sự thích, cô làm giúp chị ấy một cái cũng được. Cô vừa muốn nói chuyện lại thấy Trương Xảo Trân nói: “Xảo Phương, lúc nào cô cũng bảo em rể mua giúp chị một bộ đi, hết bao nhiêu thì về chị trả cô, tiền không phải vấn đề.” Nói xong, chị buông rèm ra quay người ngồi lên giường đất. Hiện tại, trong mấy chị em chỉ có chị là có cuộc sống tốt nhất, trong nhà Xảo Phương có đồ gì đó, sao chị có thể kém được?

Nhìn thấy chị hai bày ra dáng vẻ đại tài khí thô (giàu có), Trương Xảo Phương yên lặng nuốt xuống lời muốn nói, cô chuẩn bị vào thành mua thêm chút vải làm thêm một bộ, dù sao thì chị ấy cũng nói tiền không phải vấn đề mà.

“Ai nha, mành giường cũng là một loại với rèm cửa sổ sao? Thật đẹp mắt.” Nói xong, chị quay đầu khoát tay với em gái, nói: “Cô bảo Trường Lâm mua cho chị hai bộ này, yên tâm, chị hai cô có đủ tiền.”

Nhìn chị hai nói mấy câu
cũng không rời khỏi tiền, Trương Xảo Phương có chút không biết nói gì cho phải, cô cảm thấy, nếu là tính cách của nguyên chủ thì đã sớm tức điên lên, bây giờ đổi thành cô, cô cũng chỉ thấy có chút buồn cười, không biết chị hai cô kiếm được bao nhiêu tiền? Chị ấy thật hào phòng.

Cô âm thầm buồn cười lắc đầu, trên mặt cô lại lạnh hơn chút, có chút không kiên nhẫn nói: “Được rồi, được rồi, em biết rồi, lấy hai bộ rèm đúng không?”

“Từ nhỏ, con nhóc này đã không có ánh mắt thưởng thức, nhìn đàn ông không tốt, lqd, nhìn thứ khác cũng không được, cái này gọi là tư tưởng cô có hiểu không? Không có việc gì thì xem ti vi nhiều một chút.” Chị bỏ dép lê, ngồi lên chỗ giường ấm, Trương Xảo Trân cũng tìm thấy một gói hạt dưa ở chỗ cũ, chị lấy ra gói hạt dưa đã để nhiều ngày bắt đầu cắn, cuối cùng cô cũng có tâm trạng nói một chút việc nhà với em gái nửa tháng mới gặp, chị khoe khoang một chút việc làm ăn trong nhà, nhưng trước khi em gái chị muốn bùng nổ chị cũng nói ra vấn đề chính.

“Đúng rồi, hôm nay chị đến là muốn nói với cô, mấy ngày nữa là sinh nhật của mẹ chồng chị, cũng là tròn 50 tuổi. Cho nên trong nhà chị muốn làm lớn một chút, đến hôm đó cô đến sớm một chút, đến giúp chị nấu cơm, thu dọn một chút.” Trong nhà chị cả còn con nhỏ, Tứ nha thì không cần nói, nó đến chỉ có quấy rối, bây giờ người rảnh rỗi cũng chỉ còn Tam nha, rảnh rỗi không có việc làm, chị vẫn muốn lợi dụng cái phế vật này một chút.

Làm lớn? Ở nhà? Trương Xảo Phương dừng một chút, sau đó mới phản ứng kịp: “Vâng, hôm đó em sẽ đến sớm một chút, chị muốn làm mấy bàn?” Cô suýt nữa thì quên, ở nông thôn này tuy nhỏ cũng là đời trước, họ hàng hai bên cũng phải sáu bảy bàn, thật là bận chút chuyện.

Quả nhiên, “Trong nhà muốn làm sáu bản, nhưng bây giờ không phải là ngày mùa, dắt theo con đến thì một nhà cũng thêm mấy người, cho nên muốn làm khoảng bảy bàn gì đó, đến lúc đó cô đến sớm một chút, giúp chị ghi chép cộng lại.” Tuy 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện