Đoạt Xá Thành Thê

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Voicoi08

“Được, chị sẽ lập tức nói chuyện với cha mẹ một chút, cha mẹ đồng ý thì hai ngày nữa chị và Tiểu Mai sẽ đi thử.” Không chỉ nhà em trai chị thiếu tiền mà ngay cả chị cũng muốn tiền đến đỏ mắt, con trai chị lớn vậy, sau này học phí ngày càng nhiều hơn thì phải làm sao bây giờ? Nếu con chị không được đến trường thì làm sao? Tương lai con trai chị còn phải lấy vợ thì làm thế nào? Một chút bút, giấy cũng cần đến tiền mà. Chị có nằm mơ cũng muốn kiếm chút việc làm lấy tiền, nhưng chỉ có thể nghĩ mà không thể làm, nếu chủ ý của Xảo Phương có thể thành thì chị cũng có thể xoay người rồi.

Lúc ăn cơm, Tống Trường Hà nói lại suy nghĩ của Trương Xảo Phương một lần, cha Tống mẹ Tống vừa nghe đều nhíu mày: “Bán hạt dưa sao?” Cái đó hai đồng đó thể mua được một đống, ai tiêu năm xu mua một chút như vậy chứ?

“Chị dâu, như vậy có được không? Cái đó có thể bán được bao nhiêu tiền chứ?” Từ Tiểu Mai cũng cảm thấy không đáng tin, mấy xu mấy xu, đến khi nào cô ta mới có thể trả hết nợ chứ? Nghĩ lại Trương Xảo Phương bán một bức tranh thêu cũng được một nghìn đồng, trong lòng cô ta càng không thoải mái, chỉ là cô ta cũng sợ cha mẹ chồng mà không dám thể hiện ra ngoài.

“Cha, mẹ, có thể bán được hay không thì con không biết, dù sao con cũng chưa từng làm, nhưng quả thực con và Trường Lâm đều nhìn thấy có người mua, hơn nữa cái đó cũng rẻ, đặc biệt là ở thôn ta thì nhà nào cũng có, nhưng trong huyện lại khác, bọn họ mỗi nhà cũng không trồng được, hơn nữa cho dù có nhà có thì có ai mà đi xem phim còn cố ý mang theo cái đó đi chứ? Đến xem một bộ phim điện ảnh cũng hơn một tiếng, có lẽ người ta còn cảm thấy tiêu 5 xu ở ngoài cửa lúc xem phim cũng có cái ăn nên rất thích hợp.” Trương Xảo Phương cũng không đảm nhiệm nhiều việc, bởi vì cô cũng không biết có thể thành hay không, cô hi vọng cô cả có thể kiếm thêm chút tiền để thoải mái hơn một chút, cô cũng càng hi vọng nhà Trường Vinh sớm trả hết nợ, bản thân cô cũng sớm mua được ti vi.

Cha Tống mẹ Tống thấy con dâu nói như vậy, ông bà cũng cảm thấy có thể làm, dù sao cũng giống như con gái nó, thứ này cũng không cần đến tiền vốn, có thể bán được là tốt, không thể bán được thì để ăn cũng không mất cái gì?

Vợ chồng ông bà nghĩ vậy nên cũng đồng ý, còn Từ Tiểu Mai thì thật sự thấy
không vừa lòng với ý tưởng của chị dâu thứ hai, nhưng cô ta cũng không dám biểu hiện ra mặt, chỉ nghĩ đến, dù sao cô cả cũng làm, cũng không cần cô ta phải bỏ tiền, như vậy thì tùy thôi.

Tống Trường Hà và Từ Tiểu Mai hỏi thăm kĩ càng Trương Xảo Phương về chuyện người ta bán thế nào, sau đó hôm sau trong lòng hai người đều tràn đầy hi vọng mà thoải mái rời đi. Hai người đi rồi chỉ khổ mẹ Tống, bởi vì bà phải chăm sóc Nữu Nữu, còn cả Tống Chi Hiếu, ít nhất bà cũng phải giặt quần áo nấu cơm cho nó, một ngày khiến bà bận rộn đến mức quay tít.Diễn_đàn_lê_quý_đôn

Lúc Trương Xảo Phương mang theo toàn bộ trứng gà từ hai ngày trước sang cho mẹ chồng, cô ngạc nhiên phát hiện Tống Chi Hiếu đang ôm Nữu Nữu dỗ dành trong sân.

“Mợ hai.” Tống Chi Hiếu thấy mợ hai, lập tức được giải thoát mà chạy đến. “Mợ hai, mợ đến rồi ạ, bà xuống ruộng hái đậu đũa, Nữu Nữu không biết làm sao, vừa cái lại khóc ngay, cháu dỗ thế nào cũng không được.” Ngày bình thường cậu nhóc cũng không phải trông cô em gái này, lúc đầu cậu nhóc cũng chỉ tò mò nhìn thêm hai cái, nhưng hôm nay bà không ở nhà, ông ngoại bị cô em gái này khóc đến mức tức giận, cậu nhóc không thể mặc kệ em gái khóc được, nhưng cậu nhóc cũng không biết dỗ trẻ con.

Trương Xảo Phương vội để trứng gà sang một bên, nhận lấy Nữu Nữu đang nhìn cô bằng ánh mắt tủi thân, cô cười nói: “Nữu Nữu thật hư, cháu nhìn cháu làm anh mệt thế nào kìa? Lớn lên Nữu Nữu nhất định phải đối tốt với anh trai biết không, nếu không thím hai nhất định sẽ đánh vào cái mông nhỏ của cháu.” Nói xong, cô vỗ nhẹ nhẹ lên cái mông của Nữu Nữu.

“Cháu không cần em ấy đối tốt với cháu, chỉ cần em ấy không khóc nháo cháu đã rất cám ơn trời đất rồi.” Tống Chi Hiếu đặt mông ngồi xuống ghế, cậu nhóc chỉ cảm thấy chưa bao giờ mệt như vậy. Con b* nó, trẻ con thật đáng sợ, càng đáng buồn hơn là đứa bé đó lại là em gái cậu, cậu nhóc không thể không quan tâm.

“Ha ha, chỉ cần chịu khó chút thì đứa nhỏ cũng không như vậy. Hồi nhỏ cháu cũng thế mà.” Trương Xảo Phương đổi một tư thế thoải mái cho Nữu Nữu, cô chuẩn bị vào phòng dỗ đứa nhỏ ngủ, cô nhóc này nhất định là mệt mỏi, nếu không cũng không quấy khóc như vậy.

“Bà đi lâu chưa cháu, trong nhà nấu 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện