Đoạt Xá Thành Thê

Chương 5: Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Voicoi08 

Trương Xảo Phương thấy chồng cô nói mấy câu lại thêm một câu về việc theo quân, trong mắt cô mang theo ý cười lườm anh một cái. Tống Trường Lâm thấy đôi mắt nhỏ của vợ đang lườm anh khiến anh cảm thấy nâng nâng, càng ngày anh càng cảm thấy cánh cửa hạnh phúc sắp mở để đến ba năm sau.

Hai vợ chồng vui vẻ ăn xong cơm, Tống Trường Lâm bắt đầu đi nhào bột.

Trương Xảo Phương cũng muốn thể hiện một chút đảm đang, nhưng nhìn đến bột mì trắng và nước, cô cảm thấy không hiểu rõ lắm về kĩ thuật này, cho nên mượn cớ cho chó ăn để ở lại.

Hổ tử ở bên ngoài nhìn thấy cửa phòng mở ra, nó vui mừng chạy đến, nhưng chưa đến gần lập tức dừng lại, mở to hai mắt trừng trừng nhìn về phía nữ chủ nhân, nó cảm thấy như nào cũng không thích hợp.

“Hổ tử, đến đây nào, cho mày ăn xương này.” Trương Xảo Phương cười cười ném một chút xương đến trước mặt Hổ tử, Hổ tử lại cẩn thận lui về phía sau hai bước, nó vẫn cảm thấy hơi thở của nữ chủ nhân khiến nó sợ đến phát run.

Trương Xảo Phương nhớ đến chồng cô còn ở trong nhà, cô cũng không đi về phía trước mà quay người đi vào phòng.

Làm sủi cảo cũng là một môn kĩ thuật, cán da sủi cảo phải càng mỏng càng tốt.

Trong trí nhớ của nguyên chủ, cán da sủi cảo phải nhanh, tay trái cầm chày cán bột, tay phải cầm một nắm bột mì, chuyển động hai vòng đã thành một cái da sủi cảo tiêu chuẩn. Nhưng đến lượt cô làm, không nói đến chuyện một chốc dầy, một chốc lại mỏng, mà bột mì trong tay cô căn bản không thể chuyển thành vòng, trước đây cô cảm thấy bản thân mình rất thông mình, nhưng sao một việc nguyên chủ thấy đơn giản như vậy mà cô lại không thể hiểu được đây?

Trương Xảo Phương thấy chồng nhìn cô bằng ánh mắt kinh ngạc, cô xấu hổ nở nụ cười: “Khi em ở nhà có làm sủi cảo cũng là do chị cả phụ trách việc cán da.” Cũng may hai năm qua nguyên chủ chưa từng cùng chồng gói sủi cảo, nếu không thì đúng là khó mà giải thích được.

Tống Trường Lâm cười cười nhận lấy chày cán bột: “Được rồi, để anh cán da sủi cảo cho, em gói sủi cảo đi, lúc anh ở nhà cũng không biết cán da, sau khi đến bộ đội thì lúc mừng năm mọi người cùng nhau làm sủi cảo thì anh mới luyện được đó.” Nếu không thì hôm nay sủi cảo đúng là vấn đề lớn.

Trương Xảo Phương
thấy chồng thành thạo cán da sủi cảo,lqd, cô âm thầm cổ vũ bản thân, đường đường là một người tu chân, nếu ngay cả sủi cảo cô cũng không gói được thì cô cũng giống như phế vật rồi.

Trời mới biết tu chân có liên quan gì đến sủi cảo?

Bỏ qua sự hoang mang trong lòng, Trương Xảo Phương lấy da sủi cảo, lúc đầu cô không dám cho nhiều nhân, dựa vào hình ảnh trong trí nhớ, nắn đi nắn lại một cái sủi cảo đã ra đời. Tuyệt vời, tuyệt vời, ít nhất cái này không cần nhiều kĩ thuật lắm, nhẹ nhàng hơn là cán da nhiều.

Cứ như vậy một người gói một người cán da, hai người lại nói thêm chút chuyện trong quân đội, thời gian buổi chiều trôi qua nhanh chóng trong không khí ấm áp.

Để lại một chút sủi cảo buổi tối ăn, thừa lại hai người đều để vào chậu có nắp đậy rồi cho ra ngoài để đông lạnh, lúc này băng tuyết phủ nhiều, quả thật có thể để đông lạnh tốt nhất.

Thấy chồng gói xong sủi cảo còn muốn đi chẻ củi, Trương Xảo Phương giữ chặt tay anh: “Ngày 29 anh đã chẻ rồi, chỗ đó cũng đủ để em dùng một tháng rồi.”

“Cái này cứ vất đấy cũng không sao, anh chẻ nhiều một chút, để em ở nhà đỡ mệt hơn.” Vợ anh, một người phụ nữ ở nhà một mình cũng không dễ chịu, anh có thể làm được gì thì làm nhiều một chút, tránh việc đến lúc đó vợ anh lại bị mệt quá sức.

“Được rồi, vất vả lắm đến năm mới anh mới về một chuyến, hai ngày đi mừng năm mới, hai ngày còn lại anh chỉ lo làm việc, cứ tiếp tục như vậy sang năm anh cũng không cần về nữa, em trực tiếp thuê người làm việc cho em hai ngày là được rồi.” Ngoài miệng thì Trương Xảo Phương giống như bỏ qua nhưng tay cô lại kéo tay áo chồng không rời.

Nếu bản thân về nhà một chuyến, trừ bỏ cãi nhau chính là làm việc, lúc trở lại bộ đội lại nghĩ đến nhà cũng không muốn về, cô cũng không muốn để chồng cô có loại suy nghĩ này.

Tống Trường Lâm bị vợ nói đến mức buồn cười, nhìn thời gian, cũng hơn bốn giờ chiều, nghĩ lại 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện