*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Voicoi08
“Được rồi, đã biết.” Nói sao thì đối phương cũng có chút ý tốt, Trương Xảo Phương thoải mái gật đầu.
“Được cái gì mà được? Chị cô chạy từ xa đến bảo cô đi ăn cơm, mà một chút hoa quả cô cũng không bỏ ra hay sao?” Chị nói một lúc lâu miệng có chút khô, nhớ đến hôm qua Xảo Phương lấy quýt biếu cha mẹ, cô có chút thèm, quýt này thật ngọt, ăn ngon hơn của nhà mình nhiều, nhưng nhìn cái hộp nhỏ cũng không có bao nhiêu, cô cũng biết ý không ăn nhiều, hôm nay đến nhà em gái cô cần gì xấu hổ mà không ăn, dù sao một mình Xảo Phương ở nhà không ăn hết cũng lãng phí.
Cuối cùng Trương Xảo Phương cũng biết, người này đúng là da mặt dầy số một trong thiên hạ, cô bất đắc dĩ lấy ra hai quả táo trong chiếc hộp đưa tới.
“Quả táo? Không còn quýt à?” Trương Xảo Quyên có chút khó chịu.
“Chị, thật sự không có, mua một chút đồ như vậy cũng đưa về phía hai nhà rồi.” Thứ kia một hộp cũng rất đắt tiền, nhà cô có thể mua bao nhiêu chứ? Chỉ còn lại hai quả quýt và hai quả táo, cô thấy quýt ăn ngon lại có thể giải khát, sáng nay lúc Trường Lâm đi cô vụng trộm nhét vào túi của anh rồi. Nhưng mà lời này cũng không cần nói ra, nếu không lại bị mắng.
“Cô ngốc à? Có đồ tốt thì phải đưa về nhà mẹ mình chứ, cô đưa đến nhà nó làm gì? Ngày thường thì nói này nói kia với cô, vậy mà còn vội vàng đưa đồ cho người ta, cô thật sự là hết thuốc chữa rồi.” Trương Xảo Quyên trừng mắt nhìn em gái, rồi lại cầm một quả táo xoa xoa, há mồm cắn một miếng, quả thật là không ngọt bằng quýt.
Cô không cam lòng lại trừng mắt nhìn em gái: Đồ phá sản, thứ tốt đều bị cô mang đi hào phóng với người ta hết rồi.
“Bọn họ nói này nói kia với em, nhưng bình thường chuyện lớn chuyện nhỏ trong nhà cũng là đại ca và Trường Vinh làm giúp, nếu chị để anh rể đến giúp em làm việc, mùa đông năm nay có gì em cũng đem đến nhà chị.” Có việc thì chẳng thấy chị ta đâu, có lợi thì không trốn được chị ta, Trương Xảo Phương cũng không đủ kiên nhẫn để nói chuyện với chị ta, một câu
chèn ép qua, khiến Trương Xảo Quyên trong phút chốc cũng không nói được điều gì.
Đừng nhìn đây là em gái ruột của cô, nhưng em vợ cùng anh rể thông đồng cũng không phải là chưa từng có, để chồng mình đến làm việc cho nha đầu kia? Cô còn phải lo lắng nữa đấy.
“Đúng là chó cắn Lã Động tân, không biết tấm lòng của người tốt.” Than thở, rắc rắc, cô ăn hết cả hai quả táo, lúc này mới xuống giường chuẩn bị về nhà.
“Được rồi, ngày mai đừng quên về nhà ăn cơm, nếu không mẹ lại tưởng chị không nói với cô, chị đi đây, cái nhà như cái hầm băng, thật lạnh muốn chết, thật không biết cô sống kiểu gì?” Hiển nhiên, bạn Trương Xảo Quyên ăn xong hai quả táo rất bất mãn với sự chiêu đãi ở nhà em gái, thế nên nhìn Hổ tử vẫn đang nhe răng về phía cô, cô nhổ một ngụm nước bọt: “Chó chết, mỗi lần như thấy tao đều cắn, sớm muộn gì cũng cho mày lên ăn thịt.”
Nhìn chị cả kiêu ngạo rời đi, D,i,ễ,n,,đ,à,,n,,l,ê,,q,u,ý,đ,ô, n, Trương Xảo Phương phồng má quơ quơ nắm tay: lần sau đến nhà tôi còn dám kiêu ngạo như vậy, tôi cũng cho nhà chị không thoải mái, đừng nghĩ là tôi không còn tu chân thì có thể bắt nạt được tôi?
Hổ tử cảm nhận được sát khí trên người chủ nhân nhà mình, nó cũng không biết bản thân lại làm gì sai rồi? Nó cụp đuôi, vẻ mặt xám xịt quay về tổ.
Trương Xảo Phương vào nhà nhìn tường nhà rách khắp nơi, bất đắc dĩ lại nhụt chí, thu dọn thôi.
Buổi trưa hôm nay, trước tiên cô tổng vệ sinh, trên giường dưới đất đều lau vài lần, ai biết chị cả kia của cô lúc phun vỏ hạt dưa còn phun thêm cái gì ra nữa không? Tuy rằng trong lòng cô không có khái niệm tiêu độc, nhưng lau thêm vài lẫn cũng không sao.
Lau xong phòng ở, cô lấy tất cả quần áo của nguyên chủ ra, những cái bản thân muốn mặc để qua một bên, không muốn mặc thì bọc lại để xử sau.
Cô ôm đống quần áo đi ra gian ngoài, nhìn cả vại nước đều