Editor: Mẫn
——————–
Thương Am và Du Dữu đi hưởng tuần trăng mật về thì tạm nghỉ ngơi vài ngày sau đó mới vào việc chính.
Cha mẹ Thương Am cũng hưởng tuần trăng mật về, tạm thời nghỉ lấy lại sức rồi làm chuyện xấu sau.
Cha mẹ Thương Am khi về thì phát hiện đứa con của mình đột nhiên biết nghe lời hẳn, hiếu thảo vô cùng.
Tương lai sáng lạn thế là bắt đầu phát triển công việc của bản thân, kiếm tiền, trừ việc mở khách sạn còn mở thêm dịch vụ ăn uống rất là tất bật.
Thế nên hai ông bà rất vui mừng.
Nhưng vui mừng đó thì cũng chỉ là về phía sự nghiệp thôi chứ chuyện hôn nhân tình cảm thì không được như vậy.
Hai ông bà có nghe nói đứa con đó không học hành gì lại còn không có nghề nghiệp, đại học còn chưa học xong, ham ăn biếng làm, ngày ăn bốn năm cử rồi ngủ thẳng đến trưa, thích hưởng thụ lại còn tinh thông mấy thứ trên giường. Đặc biệt hơn là không thích gặp ai cả, và cứ thế bám hẳn lên người Thương Am như ăn bám kẻ khác.
Đúng là quá đáng mà!
Sao con trai lại có thể yêu một người vô dụng đến mức như vậy!
Ba Thương bọn họ càng yêu nhau thì con trai lại càng đam mê làm việc, làm người cũng tốt ra hẳn, vậy yêu nhau cũng tốt rồi.
Còn mẹ Thương thì thấy rằng, yêu nhau tâm động không bằng hành động.
Vì thế họ mới đi hỏi ý kiến của đứa con trai nhỏ.
“Con nói xem, trong những thanh niên ngày này thì kiểu nào sẽ thuộc dạng xuất sắc và ai cũng sẽ thích người đó?”
Đứa con trai nhỏ còn đang chơi game, thấy ba mẹ vào thì lập tức bỏ máy xuống rồi làm bộ như đang đọc sách.
Nghe thấy mấy chuyện như này thì nó cũng không nghĩ gì nhiều, chỉ dạ một tiếng rồi chỉ chỉ tay vào cuốn sách.
“Cái đó hả.”
Cái quan trọng là người thanh niên này còn thừa nhận là mình thích nam, sẽ không kết hôn và sinh con.
Hai người liếc nhau, đúng là mắt nhìn của đứa con nhỏ rất được.
Vì để phòng chừng thì bọn họ lại thử đứa nhỏ: “Vậy con có coi trọng thằng bé này không?”
“Con á? Coi trọng sao?” Em trai Thương tỏ ra giống như đang nghe phải thứ gì đó ghê gớm lắm nên vội vàng xua tay: “Con không có đâu, con chỉ là dành sự thưởng thức thuần túy cho anh ấy thôi, thấy hay hay, chứ con mà thích nam ấy hả? Ba mẹ đừng nói thế! Con còn phải lo hương khói cho nhà mình đấy nha!”
Mẹ Thương chưa bao giờ thúc giục việc cưới hỏi: “Ừ ừ, được được.”
Chờ ba mẹ Thương đi ra ngoài thì đứa con trai mới cầm máy chơi game, sống sót qua tai nạn này mà chảy cả mồ hôi lạnh.
Đúng là đáng sợ, tâm tư của anh trai nó đúng là sâu xa, dám hợp lực với ba mẹ thử mình!
Đối mặt với cái người như Thương Am đúng là không nên thiếu cảnh giác.
Nói thì chậm nhưng mà làm thì lại rất nhanh.
Họ quyết định sau khi chọn người đầu tiên sẽ bắt đầu hành động ngay. Phải để cho con trai nhà mình tiếp xúc với càng nhiều chàng trai xuất sắc đáng yêu càng tốt, cho nó thoát khỏi cái giếng bé nhỏ của mình đi.
Bởi vì bọn họ tự tay chỉ định nên con rể tương lai không thể qua loa được, thế mới làm con mình tỉnh ngộ ra.
Hai người lấy danh nghĩa là hợp tác buôn bán rồi thông qua một công ty game, phỏng vấn những người trẻ tuổi tài giỏi rồi nói sẽ mời bữa cơm đoàn kết, có những chuyện đang cần hợp tác phát triển cho tương lại, tiện thể làm quen một chút rồi kết bạn.
Thế là, trong một sáng sớm gió nhẹ thổi, Thương Am và Du Dữu không hẹn mà cùng rời giường từ rất sớm.
Thương Am: “Hôm nay anh sẽ có cuộc gặp mặt nên trưa không về ăn cơm.”
Du Dữu: “Vâng ạ, đi thôi, hôm nay em cũng khá bận, đừng lo cho em.”
Hai tiếng sau, Du Dữu ngồi trong quán, đối diện là hai người đã lớn tuổi đang treo một nụ cười hiền lành…à không, là bậc cha chú.
Alexander.
Du Dữu: “Món ăn này có hợp vị hai bác không ạ?”
Mẹ Thương: “Hợp chứ, rất hợp, lúc trước đến đây ăn bác chưa hề thấy món này, chắc là đổi đầu bếp nhỉ?”
Ba Thương: “Không nghe họ nói đổi gì cả, nếu đổi thì đã cố ý thông báo rồi, chắc là cải tiến đây? Không dầu mỡ, cách làm rất thiên nhiên, mùi vị cũng tốt, ăn vào dạ dày dễ chịu, ổn phết.”
Du Dữu cười hihi: “Thật ra thì lúc nãy cháu đến sớm nên có mượn nhà bếp của họ để làm. Hai bác thích là tốt rồi ạ, nếu không thích cháu cũng không dám nhận nữa.”
Hai người liếc nhau, lập tức kinh ngạc.
Rất ổn, có phát hiện mới, người thanh niên này còn biết nấu cơm! Chuyện có thể thành rồi, sau này con trai mình sẽ có lộc ăn! Chẳng phải nó sẽ tốt hơn một đầu bếp nhiều hay sao?
Nương vào chuyện hợp tác kết thêm mối xã giao, hai người cũng trò chuyện với Du Dữu rất nhiều, quanh quanh các mối quan hệ, thuận tiện nghe ngón ở thích của Du Dữu, tiêu chuẩn chọn vợ chọn chồng, vân vân.
Nói đến phần sau thì hai người đột nhiên trở nên ngại ngùng: “Ôi chao, vừa khéo đôi bên đều bận bịu và cũng chưa cơm nước gì, chi bằng…nếu không ngại thì dùng một bữa nhé cháu?”
Du Dữu lơ ngơ gật đầu với hai người họ mà đầu đầy dấu hỏi.
Quái lạ, cậu còn tưởng là họ cố ý gặp riêng cậu rồi sau đó quăng tấm chi phiếu bảy trăm triệu yêu cầu tránh xa con trai mình ra, nhưng rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra đây?
Chẳng lẽ…người tới hôm nay không phải là