Sau khi tang lễ của Hạ Quân Phàm kết thúc, đại diện của tập đoàn Innal đưa ra thông báo về người sẽ thay thế chức tổng giám đốc, đó là phó giám đốc Hạ Quân Kiệt. Về phần vụ hỏa hoạn ở biệt thự Hoa Sơn, cảnh sát kết luận rằng đám cháy xuất phát từ sân vườn phía sau của biệt thự. Do người làm đốt lá rụng không chú ý làm lửa bén vào củi khô dùng để đốt lò sưởi, gây ra vụ hỏa hoạn thương tâm này. Sau đó cảnh sát cũng khép hồ sơ, không tiếp tục điều tra nữa.Hạ Thường Hi khóc rất nhiều trong đám tang, dù thế nào thì người ngoài nhìn vào vẫn không khỏi xót xa. Khách trong đám tang không nhiều, chủ yếu vẫn là những người thân quen và đối tác làm ăn. Lệ Phương làm rất tốt vai trò chị dâu của mình, mặc dù không rơi một giọt nước mắt nào nhưng vẫn trưng ra một khuôn mặt buồn và đầy đau thương. Cha con Hạ Hầu Quân và Hạ Quân Kiệt cũng đều mang trên mặt nét buồn bã. Tóm lại đám tang của Hạ Quân Phàm cũng không có điều gì xảy ra ngoài ý muốn.Tang lễ kết thúc cũng là lúc Hạ Thường Hi phải tập làm quen với "ngôi nhà" mới của mình. Biệt thự Hạ gia lớn hơn nhiều so với biệt thự Hoa Sơn, thế nên cô bé thường xuyên đi lạc ở đây, đều là Sở Lập Thành mỗi ngày phải đi tìm cô bé.Những gì Hạ Thường Hi rút ra được trong vài ngày ở căn biệt thư này chính là đây là căn biệt thự của ông nội, bác Quân Kiệt là anh của ba cũng sống ở đây, người phụ nữ có khuôn mặt luôn nghiêm khắc kia là vợ của bác Quân Kiệt. Anh Tiểu Thành còn nói rằng còn có hai bạn nam nữ sống ở đây, nhưng Hạ Thường Hi lại chưa gặp họ lần nào.Từ lúc Hạ Thường Hi đến đây vẫn chưa bao giờ ăn cơm tối với mọi người trong gia đình. Thế nên cô bé rất mong chờ bữa ăn này.Bàn ăn không hề dài như những gì cô bé tưởng tượng mà chỉ đơn giản là bàn ăn kích cỡ thông thường như những gia đình khác. Hạ Hầu Quân ngồi ở đầu bàn ăn, bên trái là Hạ Quân Kiệt và Lệ Phương, bên phải là Hạ Thiên Hoa và Hạ Thường Hi.Hạ Thường Hi lần đầu gặp Hạ Thiên Hoa, thế nên cô bé vô cùng tò mò về người bạn mới này. Trông thấy Hạ Thường Hi cứ liếc nhìn Hạ Thiên Hoa, Hạ Hầu Quân ôn hòa mỉm cười."Tiểu Hi có phải chưa gặp Tiểu Hoa lần nào không?""Vâng ạ. Bạn ấy trông thật xinh." Hạ Thường Hi cười tít mắt.Lệ Phương liếc mắt nhìn cô bé."Thường Hi mặc dù sinh cùng năm với Tiểu Hoa, nhưng Tiểu Hoa lớn hơn Thường Hi vài tháng, vẫn phải gọi một tiếng chị." Bà lạnh lùng nhìn Hạ Thường Hi, giọng nói nghiêm khác, sắc lạnh. "Còn nữa, Thường Hi mới đến đây vài ngày, không được tự tiện nói chuyện trên bàn ăn."Ánh mắt Hạ Thường Hi trở nên rụt rè, Hạ Hầu Quân thấy thế mới gắp một miếng thịt vào chén của cô bé."Thường Hi vẫn còn nhỏ, con bé mới đến đây thì càng nên chào đón nó."Ông nhẹ nhàng chỉnh giáo Lệ Phương, bên trong nghe ra còn có chút nghiêm khắc.Ngồi bên cạnh Hạ Thường Hi, nhìn thấy ông nội vốn luôn yêu thương chiều chuộng mình bây giờ lại chăm sóc cho một con nhóc khác, Hạ Thiên Hoa cảm thấy vô cùng không thích."Ông nội, Tiểu Hoa cũng muốn ăn món đó!"Hạ Thiên Hoa nhõng nhẽo, đôi mắt mở to nhìn Hạ Hầu Quân. Nhưng ông chỉ hời hợt đáp lại. "Tiểu Hoa lớn rồi, tự gắp thịt đi nào."Từ nhỏ đến lớn ông nội chưa từng từ chối mong muốn hay điều gì của Hạ Thiên Hoa, nhưng lần này ông nội lại chịu gắp thức ăn cho một con nhỏ từ đâu chui ra chứ không muốn gắp cho cô bé. Hạ Thiên Hoa còn muốn tiếp tục nhõng nhẽo, lại bị Lệ Phương cắt ngang."Tiểu Hoa, mau ăn đi."Nghe mẹ nói thế Hạ Thiên Hoa mới im lặng cúi đầu ăn.Hạ Quân Kiệt ngồi cạnh im lặng nãy giờ cuối cùng cũng lên tiếng nói đỡ dùm con gái."Tiểu Hi có mới đến thì ba cũng không nên phân biệt giữa hai đứa như vậy. Con cũng không muốn con gái con giống mình."Trong lời nói của ông có thêm phần mỉa mai, Hạ Hầu Quân nghe thế cũng chỉ liếc nhìn chứ không nói gì. Hạ Thường Hi từ nãy giờ cũng hiểu sơ đã xảy ra chuyện gì, ngoan ngoãn im lặng không nói nữa."Dạo gần đây ta không nhìn thấy Tiểu Vũ." Hạ Hầu Quân nói."Thằng bé đi ngoại ô với bạn trong lớp 1 tuần thưa ba." Lệ Phương trả lời.Bữa tối tiếp tục diễn ra trong im lặng, thi thoảng Hạ Quân Kiệt và Hạ Hầu Quân lại bàn về mấy chuyện thương trường kinh doanh.Như vậy, Hạ Thường Hi lại vô tình tạo ấn tượng không mấy tốt đẹp cho Hạ Thiên Hoa.Buổi tối, Hạ Thường Hi ngồi trước gương cho Sở Lập Thành sấy tóc. Đôi mắt to tròn nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương của anh."Tại sao Tiểu Hi lại không được nói chuyện trên bàn ăn ạ?"Sở Lập Thành mỉm cười, tắt máy sấy rồi cầm lấy lược chải tóc cho Hạ Thường Hi. "Ở đây không giống như ở Hoa Sơn, chúng ta phải để ý từng câu từng chữ khi nói, tiểu thư hiểu không? Đây cũng không phải nhà chúng ta, chúng ta phải chú ý và nghe lời người khác."Hạ Thường Hi gật gù. "Tiểu Hi hiểu rồi ạ. Hôm nay Tiểu Hi đã gặp bạn Tiểu Hoa đấy ạ.""Vậy tiểu thư thấy Tiểu Hoa như thế nào?"Cô bé cười tươi, đôi môi nhỏ như nụ hoa hồng vừa chớm nở. "Bạn ấy rất xinh ạ. Tiểu Hoa là người xinh nhất mà Tiểu Hoa từng gặp