Đông Quách Dịch bật cười: “Xem ra quý cô đây khá may mắn nhỉ!”
“Đương nhiên, từ nãy đến giờ tôi vẫn thắng mà. Chú đến đặt cược ngược tôi, làm tôi còn tưởng vận may của mình sắp biến mất, nào ngờ tôi lại là người triệt tiêu vận may của chú. Chú này, tôi thấy chú đừng nên đánh Tài Xỉu nữa thì hơn!” Kỷ Hi Nguyệt tỏ ra xem thường vẻ mặt của ông ta.
Nhưng Đông Quách Dịch lại bật cười: “Không sao không sao. Vận may là thứ có thể thay đổi bất cứ lúc nào, mong là quý cô đây vẫn luôn may mắn.”
Kỷ Hi Nguyệt khẽ chép miệng, biểu cảm rõ ràng không hài lòng, nhưng lúc hai mươi triệu chíp đẩy tới trước mặt cô, cô lại tươi cười rất hớn hở.
Đông Quách Dịch nhìn Kỷ Hi Nguyệt, ánh mắt sắc bén nhưng vẫn ngậm ý cười.
Bàn tiếp theo, Kỷ Hi Nguyệt xuống cửa Xỉu mười triệu. Đông Quách Dịch nghệt ra một lúc, sau đó cũng đặt cửa Xỉu theo cô.
Kỷ Hi Nguyệt tỏ ra khinh thường ông ta, dáng vẻ đó có ý là: chú vẫn muốn đu bám vận may của tôi sao?
Bảy người còn lại có hai người đặt Tài, những người còn lại đặt theo Kỷ Hi Nguyệt, số chip gần như đổ về một bên.
Kết quả mở ra là Xỉu, sắc mặt người chia bài liền trở nên khó coi, còn Kỷ Hi Nguyệt thì cười càng tươi rói.
Bàn tiếp theo, Kỷ Hi Nguyệt không đặt trước nữa. Đông Quách Dịch nhìn cô, sau đó đặt cửa Xỉu mười triệu. Kỷ Hi Nguyệt thầm sửng sốt, ván này là Tài, rõ ràng Đông Quách Dịch đang cố ý, nhưng cô chỉ muốn thu hút sự chú ý của ông ta, vì vậy cô phải giành chiến thắng trong mọi ván.
Thế nên cô đã đặt năm triệu cửa Tài, hơn nữa còn là người đặt cuối cùng. Dù sao cô cũng không muốn sòng bạc tìm đến cửa, nên đặt cuối cùng để những người khác tự đặt theo ý mình.
Kết quả là Kỷ Hi Nguyệt lại thắng, Đông Quách Dịch chỉ cười cười nói: “Cô đây quả nhiên rất may mắn.”
“Đương nhiên, vận may của tôi đến Thần tài còn cản không được mà.” Kỷ Hi Nguyệt từ tốn chơi, lần này xuống mười triệu. Mọi người thấy cô càng lúc đặt càng nhỏ, tưởng cô không muốn chơi nữa, nhưng vẫn theo cô rất nhiều.
Đông Quách Dịch khẽ nhíu mày, không phải ông ta không biết điểm số, chỉ là không ngờ Kỷ Hi Nguyệt lại đoán chuẩn như vậy. Lẽ nào vận may của một người tốt đến thế?
Hay thực ra người phụ nữ này cũng là một người tu luyện khí công?
Thời gian tiếp theo, Kỷ Hi Nguyệt vẫn là người đặt cuối cùng, hơn nữa ván nào cũng chỉ đặt một triệu, bởi vì cô đã thắng sáu mươi triệu rồi.
Những người khác cũng không đặt nữa, bởi vì bọn họ đều theo Kỷ Hi Nguyệt, nhưng Kỷ Hi Nguyệt lại khăng khăng đặt cuối cùng, thế nên cho dù muốn đầu cơ trục lợi cũng bị người chia bài từ chối.
Đông Quách Dịch vẫn đặt bình thường, có lúc giống Kỷ Hi Nguyệt, có lúc khác.
Mãi cho đến khi xuất hiện một ván xúc xắc mà trong đó ba viên đều là số 3, Đông Quách Dịch nhìn Kỷ Hi Nguyệt cười cười.
Sau khi cân nhắc, Kỷ Hi Nguyệt quyết định đặt cửa Xổ bão mười triệu. Nếu thắng, tỷ lệ thưởng sẽ gấp tám lần, tức là tám mươi triệu, tiền ăn được sẽ vượt qua một trăm triệu, đó cũng là con số tổn thất mà sòng bạc có thể phải đối mặt.
Đương nhiên, không phải lần nào sòng bạc cũng giở trò xã hội đen với khách chơi, có một số khách thua đến mấy mươi tỷ, khó khăn lắm mới ăn lại mười mấy tỷ, sòng bạc cũng vô cùng hoan nghênh.
Kỷ Hi Nguyệt đặt cửa Xổ bão xong, đưa mắt nhìn Đông Quách Dịch. Sắc mặt của Đông Quách Dịch đã thay đổi, bây giờ ông ta đã có chút khẳng định, người phụ nữ này có lẽ một người tu luyện khí công.
Nếu không, việc thắng liên tù tì mười mấy ván chưa kể đến, mà lẽ nào hiếm lắm mới xuất hiện một Xổ bão cô cũng có thể đoán trúng được? Ông ta cảm thấy, ngay cả vận may có tốt thế nào cũng không thể trăm phần trăm chắc chắn như vậy.
“Ông chú, không đặt nữa sao?” Kỷ Hi Nguyệt nhếch miệng cười với Đông Quách Dịch, nốt ruồi đỏ trên vành môi càng thêm quyến rũ.
Đông Quách Dịch đang còn định một ván gom lớn, nhưng lúc này lại bị Kỷ Hi Nguyệt đặt Xổ bão, giờ ông ta muốn đặt cái khác cũng thua, trừ phi cược tổng.