Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Càng ngày càng yêu cô


trước sau

Kỷ Hi Nguyệt dừng xoa bóp, nhìn Triệu Húc Hàn. Sắc mặt Triệu Húc Hàn nặng nề ảm đạm, tựa như vừa mới thật sự nghe được tin dữ, vẻ mặt này diễn cũng rất đúng chỗ.

Kỷ Hi Nguyệt như tượng vàng của Oscar, người đàn ông này chắc hẳn cũng như thế, hóa ra cô cùng Triệu Húc Hàn đều là người chơi hệ diễn kịch!

Trong lòng cô không biết nên khóc hay cười, nếu biết trước rằng hôm nay cô sẽ cứu được thím hai, có thể lập tức biết điều kiện trao đổi của Úy Mẫn Nhi thì tối qua cô đã không phải tới sòng bạc tìm Đông Quách Dịch.

Nhưng cũng may cô thắng 1 tỷ Euro, đây là một số tiền không hề nhỏ, khiến cô càng thêm tin tưởng vào việc phát triển sự nghiệp của mình.

Tuy Triệu Húc Hàn nói cô một vài câu, nhưng cuối cùng vẫn yêu chiều coi như không có chuyện gì xảy ra, còn giúp cô hack vào hệ thống của sòng bạc xóa bỏ dữ liệu nhận dạng khuôn mặt của cô, cô lại trở nên trong sạch.

Quả nhiên Đại Ma Vương càng ngày càng yêu cô, càng ngày càng chiều chuộng cô.

“Thím hai, hai người thật là hồ đồ, hai người cho rằng nếu cháu cưới Úy Mẫn Nhi thì cháu sẽ chạm vào cô ta!? Nếu thật sự có ngày đó thì cháu cũng sẽ không cho cô ta mang thai đứa con của cháu!” Triệu Húc Hàn tức giận nói.

Triệu phu nhân tái mặt, lập tức nói: “Húc Hàn, cháu cũng đừng quá tức giận, thông cảm cho chú cháu một chút. Nếu đây không phải là tiếc nuối duy nhất của ông ấy, ông ấy cũng sẽ không đồng ý yêu cầu vô lý này của Úy Mẫn Nhi. Chỉ là đồng ý rồi, sao có thể đổi ý?”

“Thím hai, cho dù hai người có đổi ý hay không, cháu chỉ nói một câu, muốn cháu sinh con với Úy Mẫn Nhi, là không thể nào! Cho nên sự tiếc nuối này của chú hai sợ là sẽ không hoàn thành được.” Triệu Húc Hàn nói.

Kỷ Hi Nguyệt vội vàng la lên: “Anh Hàn, anh đừng gấp. Không thì như này, đứa con đầu lòng của cháu và anh Hàn có được sau khi kết hôn sẽ nhận chú hai làm cha nuôi được không?”

Triệu Húc Hàn lập tức trừng mắt nhìn chằm chằm Kỷ Hi Nguyệt, người phụ nữ này sẽ vì một phiếu Tây Âu mà hy sinh con của bọn họ?

“Tiểu Nguyệt, cháu, cháu nói thật
sao?” Triệu phu nhân lại rất kích động.

Kỷ Hi Nguyệt  vội nói: “Chú và thím hai thích trẻ con như vậy, cháu nghĩ nếu con của cháu có thể nhận hai người làm cha mẹ nuôi thì chắc chắn sẽ rất hạnh phúc, nhưng mà không phải nhận làm con thừa tự đâu. Nói thật thì cháu không biết mình có thể sinh mấy đứa.”

“Úy Mẫn Nhi nói như vậy, thật ra hơi vô trách nhiệm, nhỡ đâu cô ta không thể sinh con? Hoặc cả đời này cô ta chỉ sinh một đứa con, đến lúc đó đòi cướp lại con, như thế không phải sẽ ảnh hưởng đến cảm tình ư? Cháu cảm thấy loại chuyện này vẫn nên nói rõ ràng mọi thứ thì tốt hơn.” Kỷ Hi Nguyệt  nhìn bà Triệu, nói.

Bà Triệu gật đầu đồng ý, nói: “Tiểu Nguyệt, cháu đúng là thành thật. Lúc trước thím và chú của hai đứa cũng từng nói, Úy Mẫn Nhi chỉ muốn chúng ta bức hôn, nhưng rốt cuộc có thể thực hiện điều kiện này hay không thì đúng là không thể biết trước. Nhưng ông ấy đồng ý là bởi vì ông ấy cảm thấy Húc Hàn và Mẫn Nhi cũng xứng đôi, ông ấy không biết hai đứa đã lưỡng tình tương duyệt.”

“Thím hai và chú hai cũng là người hiểu rõ phải trái, thím có thể giúp cháu khuyên nhủ chú hai thật tốt không? Còn nữa, Thiết gia chủ – Thiết Quý Hoành đã chính thức tuyên bố không ủng hộ Úy Mẫn Nhi, mà sẽ ủng hộ anh trai cô ta – Úy Tư Lý.” Triệu Húc Hàn không thể không nói ra chuyện này.

Triệu phu nhân ngạc nhiên, nói: “Cái gì? Vì sao?”

Triệu Húc Hàn liếc mắt nhìn Kỷ Hi Nguyệt  một cái, có chút không muốn nói chuyện, Kỷ Hi Nguyệt  gãi đầu.

“Là do Thiết gia chủ có ý với Tiểu Nguyệt! Lúc trước anh ta không đứng đắn với Tiểu Nguyệt, sau đó vì xin lỗi nên mới đồng ý điều kiện này.” Triệu Húc Hàn khó chịu nói.

“Làm gì có không đứng đắn, chỉ là giữ em hỏi đông hỏi tây mà thôi, không khoa trương như vậy.” Kỷ Hi Nguyệt vội đỏ mặt giải thích.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện