Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Quá không công bằng


trước sau

Kỷ Hi Nguyệt hơi thẹn thùng, dáng vẻ gãi đầu rất giống cô gái ngốc, khiến Triệu Phiên Vân nhìn càng thêm thích.

Tựa hồ thấy được Triệu phu nhân thẹn thùng năm đó, không phải ông thích sự thanh khiết, lương thiện và dáng vẻ ngốc nghếch của bà xã năm đó à?

Xem ra người Triệu gia vẫn có vài thứ di truyền. Đột nhiên Triệu Phiên Vân nghĩ đến mẹ Triệu Húc Hàn, đó cũng là một người phụ nữ tốt bụng, xinh đẹp, yêu anh cả đến tột cùng, đáng tiếc cuối cùng cũng hương tiêu ngọc vẫn.

Khi đó Triệu Phiên Vân cũng nghĩ mà sợ. Nếu như ông là gia chủ, vợ của ông có lẽ cũng sẽ đi lên con đường không thể quay về như mẹ Húc Hàn, vậy nửa đời sau ông sẽ sống thế nào?

Nửa giờ sau, Triệu Húc Hàn mở mắt ra, gương mặt tuấn tú cũng hồi phục lại bình thường.

“Húc Hàn, cháu khỏe hơn chút nào chưa?” Triệu Phiên Vân thấy anh mở mắt ra, vội hỏi.

Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Tốt hơn nhiều, khôi phục một nửa.”

“Mới một nửa?” Kỷ Hi Nguyệt hơi buồn rầu, sao lại chậm vậy, chuyện này thật sự rất nguy hiểm. Không trách dưới tình huống bình thường, anh sẽ không làm người chữa thương.

“Một nửa đã không tệ rồi, do em mới vừa rồi giúp anh một chút, nếu không có em, anh chắc phải một ngày một đêm mới có thể hồi phục được.” Triệu Húc Hàn lập tức vươn tay sờ đầu cô, đây đã trở thành một cách thức anh yêu thương Kỷ Hi Nguyệt, động tác theo thói quen.

Triệu Phiên Vân lập tức nói: “Húc Hàn, Tiểu Nguyệt cũng là người tu luyện khí công đúng không?”

Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, ngay sau đó Triệu Húc Hàn cười khổ, nói: “Cái gì cũng không qua mắt được chú.”

“Cháu thật sự coi chú như người mù mà. Trước đó thím cháu nói với chú Mẫn Nhi đấm bóp không có chút hiệu quả nào, còn sẽ đau, nhưng Tiểu Nguyệt thì không, sao lại có thể thế được? Vừa rồi chú lại thấy con bé giúp con xoa bóp, nghĩ thầm Tiểu Nguyệt nhất định cũng là người tu luyện khí công, các người có thể che giấu thật kỹ đấy.” Thật ra. Trong lòng Triệu Phiên Vân thấy rất vui vẻ.

Cho tới bây giờ, đương gia chủ mẫu của Triệu gia không có bao nhiêu người là người tu luyện khí
công. Nếu Tiểu Nguyệt là người tu luyện khí công thì sự an toàn của gia chủ càng thêm đảm bảo, dù sao người phụ nữ bên cạnh cũng là người tu luyện khí công, như vậy còn lợi hại hơn hộ vệ nhiều.

“Chú, không phải giấu kỹ, chỉ là Tiểu Nguyệt học khí công cũng mới hơn một tháng thôi.”  Triệu Húc Hàn dở khóc dở cười, nói.

“Cái gì? Vừa học được? Sao có thể?” Triệu Phiên Vân bị dọa.

Kỷ Hi Nguyệt cười ha ha, lại gãi đầu, nói: “Chú, trước đó con cũng không biết có một thứ như thế. Sau đó anh Hàn dạy con một chút, con phát hiện thật ra rất đơn giản, cho nên con đã biết.”

Triệu Phiên Vân và Triệu Húc Hàn nhìn nhau một cái, đều thấy sự phiền muộn trong mắt đối phương, đây là tiết tấu người giỏi còn có người giỏi hơn sẽ khiến bạn tức chết?

Có người cả đời cũng sẽ không biết, nhưng có người biết một cách đơn giản, đây thật sự quá không công bằng!

“Được, rất tốt, như vậy có lẽ con sẽ nắm chắc vị trí chủ mẫu hơn rồi.” Triệu Phiên Vân nói.

Triệu Húc Hàn cũng cười nói: “Đúng thế, nhưng vẫn còn thời gian. Trong vòng ba năm, cháu cũng sẽ giúp Tiểu Nguyệt đạt tới yêu cầu thứ hai. Đầu óc kinh doanh của Tiểu Nguyệt cũng rất tốt, cho nên chúng cháu vẫn rất có lòng tin.”

Triệu Phiên Vân vui mừng nói: “Vậy thì tốt, nếu cần chú giúp thì cứ nói.”

“Cảm ơn chú.” Kỷ Hi Nguyệt lập tức mặt mày hớn hở.

Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt ở lại tới nửa đêm mới rời đi. Lúc rời đi, Triệu phu nhân còn chưa tỉnh, Kỷ Hi Nguyệt luôn mãi nói với Triệu Phiên Vân, nếu thím tỉnh lại mà vẫn cảm thấy rất đau thì hãy gọi điện thoại cho cô, cô sẽ tới ngay lập tức.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện