Kỷ Hi Nguyệt nghĩ, đừng nói là vì chuyện của Trần Thanh ngày hôm qua mà bây giờ anh tăng thêm yêu cầu nghiêm khắc với cô đấy nhé?
Nửa tiếng sau, di động đang bỏ một bên của Triệu Húc Hàn vang lên.
Anh bước qua nhận máy, sắc mặt có chút nghiêm trọng, “Tôi sẽ đích thân về xử lý.’ Nói xong thì cúp máy.
“Anh Hàn, xảy ra chuyện gì rồi sao?” Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy cả người anh tràn đầy sát khí, lạnh lùng hết mức có thể.
“Không sao, tôi đi giải quyết.” Nói xong anh bỏ đi. Mỗi lần như thế Kỷ Hi Nguyệt có cảm giác hình như anh không để cô vào mắt.
Nhưng cũng có lúc lại cảm thấy anh rất tốt với cô, quan tâm cô.
Kỷ Hi Nguyệt khẽ lắc đầu, bỗng nhiên bật cười, cô băn khoăn nhiều như vậy làm gì, hai người sống chung với nhau yên ổn đã là mong ước lớn nhất rồi.
Tập luyện xong, Kỷ Hi Nguyệt tắm rửa qua rồi ngồi trên sô pha mở điện thoại gửi cho Liễu Đông một tin nhắn.
“Tới khách sạn Tinh Quý chưa?”
Liễu Đông lập tức hồi âm.
“Tới hơn một tiếng rồi. Tôi với anh Béo đang phục kích ở bãi đậu xe. Chị Nguyệt, rốt cuộc là tin tức gì vậy?” Kèm theo một icon cầu xin.
“Lát nữa sẽ biết. Nhớ chụp nhiều ảnh vào.” Kỷ Hi Nguyệt gửi một mặt cười tinh ranh.
Liễu Đông bên đó bỗng nhiên bật cười.
Nhìn mặt cười tinh ranh này không hiểu sao trong lòng lại cảm thấy ấm áp.
“Liễu Đông, cậu nghĩ sao Tiểu Nguyệt lại biết hôm nay Chu Dương Thiên sẽ ở khách sạn Tinh Quý, còn chắc chắn là có tin tức lớn nữa?” Anh Béo rất mơ hồ.
Liễu Đông lắc đầu nói: “Tôi cũng không biết, chỉ cảm thấy khứu giác về tin tức của chị Nguyệt rất nhạy bén, độ nhạy cảm rất mạnh mẽ.” Cậu vốn định nói về chuyện tai nạn trên cầu Giang Sơn, nhưng nghĩ thấy quá mơ hồ nên thôi không nói nữa.
“Chính xác! Tiểu Nguyệt là một trong những phóng viên nhiệt tình nhất mà tôi từng gặp, sếp cũng nói cô ấy là một mầm non ưu tú.” Anh Béo cười nói.
“Vậy sau này chúng ta phải theo chị Nguyệt chăm chỉ làm việc, tôi cứ cảm thấy chị Nguyệt chắc chắn sẽ thành công.” Liễu Đông vui vẻ nói.
“Tiểu Nguyệt đang còn là thực tập sinh, nếu trở thành nhân viên chính thức sẽ rất lợi hại.” Anh Béo nói.
Liễu Đông lắc đầu đáp: “Thực tập sinh mới lợi hại. Sếp nhất định sẽ không bỏ qua một người tài như chị Nguyệt đâu. Nếu tôi là sếp tôi cũng sẽ không bỏ lỡ.”
Anh Béo nói: “Nói cũng phải. Từ lúc Tiểu Nguyệt vào Cảng Long đến bây giờ, thành tích của toàn bộ phận tin
tức tăng vọt. Chỉ là mọi người ghen tị với Tiểu Nguyệt nên mới không thích cô ấy thôi.”
Anh Béo nhớ ba tháng đầu Kỷ Hi Nguyêt toàn đi theo Cố Du Du, hơn nữa dáng vẻ run rẩy sợ làm sai chuyện quả thực khác hẳn với dáng vẻ chị đại hăm hở như bây giờ.
Rốt cuộc là điều gì đã làm cô thay đổi?
“Thật vậy sao? Đúng là có mắt không tròng mà.” Liễu Đông kinh ngạc, “Nhưng đã là vàng thì vẫn sẽ phát sáng thôi.”
Anh Béo gật đầu, đột nhiên nói: “Mau nhìn xem, Chu Dương Thiên thật kìa! Người bên cạnh ông ta là ai vậy?”
Liễu Đông nhanh chóng quay đầu, lập tức cầm máy ảnh chuyên dụng trong tay chụp hình từ xa.
“Người phụ nữ đó là vợ của Lí Thần Thần đúng không?” Liễu Đông sau khi chụp vài tấm ảnh thì trợn mắt kinh ngạc hỏi.
“Đúng đúng, là Chương Tiểu Lộ. Mẹ nó, tin tức này khủng quá rồi.”Anh Béo kích động nói.
Bởi vì trong mắt mọi người Chu Dương Thiên là một người chồng tốt, một người đàn ông tử tế, sau khi giàu có thì luôn đối xử tốt với người vợ đã thủy chung với ông ta từ thuở nghèo hèn, bình thường cả hai lên tivi rất ân ái.
Nhưng bây giờ lại thấy ông ta nắm tay Chương Tiểu Lộ đi về phía một chiếc xe sang trọng với nụ cười thỏa mãn, điều này thực sự đã làm đổ vỡ tam quan* của bọn họ.
(Tam quan: bao gồm thế giới quan hay vũ trụ quan, nhân sinh quan và giá trị quan. Thế giới quan hay vũ trụ quan chỉ quan điểm căn bản của mọi người đối với cuộc sống bao gồm toàn bộ thế giới cùng với quan hệ giữa con người với thế giới bên ngoài. Nhân sinh quan chỉ thái độ cùng cách nhìn đối với mục đích ý nghĩa cơ bản của nhân sinh. Giá trị quan là chỉ cách nhìn cùng đánh giá tổng thể của một người đối với tầm quan trọng, ý nghĩa của sự vật khách quan chung quanh. Tam quan của một người quyết định cái nhìn khách quan đối với thế giới, cách lý giải cùng điểm giới hạn đạo đức của người đó – nguồn: Google.)