Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Bên cạnh ông ta có ám vệ


trước sau

Vừa mới nói xong, tiếng đập cửa đã vang lên tới. Thím Lý lập tức đi mở cửa, người tiến vào chính là Tiêu Ân, Long Bân và La Hi.

“Cậu chủ, đại tiểu thư.” Long Bân và La Hi vội vàng chào hỏi Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt.

“Mới vừa gấp trở về, ngồi xuống nghỉ ngơi trước đi.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói với hai người. Thím Lý thì đang đổ nước, nhìn dáng vẻ của bọn họ còn cõng balo trên hai vai thì biết họ còn chưa có đi phòng mình dưới lầu.

“La Hi, việc làm đến đâu rồi?” Triệu Húc Hàn trực tiếp hỏi La Hi.

La Hi vội nói: “Không phải quá thuận lợi. Cạnh Triệu Hoành Tài có người luyện khí công.”

Kỷ Hi Nguyệt cả kinh, không nghĩ tới Triệu Húc Hàn sợ La Hi đi điều tra cạnh Triệu Hoành Tài, trách không được trước đó nói muốn gọi La Hi trở về cũng chưa từng thấy La Hi.

“Bao nhiêu người?” Toàn bộ con ngươi Triệu Húc Hàn đều là vẻ lạnh băng.

“Một người, thực lực cao hơn tôi một ít, tôi và gã đã giao thủ, cuối cùng chạy trốn.” Sắc mặt La Hi hơi khó coi.

“Ông ta thuê, hay do nguyên lão phái tới?” Giọng Triệu Húc Hàn lạnh hơn, bởi vì trừ bỏ gia chủ, bên cạnh tám đại giám đốc không thể có người luyện khí công, chỉ có thể là bảo vệ như Tiêu Ân.

“Không có nói chuyện, nhưng thông qua giao thủ, cá nhân tôi cảm giác là cùng thế hệ với chúng tôi. Tuy tôi nỗ lực không dùng chiêu thức Triệu gia, nhưng đối phương vẫn có bóng dáng chiêu thức Triệu gia.” La Hi nhìn Long Bân, nhíu mày nói: “Nguyên lão có phái ám vệ cho Triệu Hoành Tài? Anh từng nghe nói qua chưa?”

Long Bân lắc đầu, nói: “Chưa.” Ngay sau đó nhìn về phía Triệu Húc Hàn, nói: “Cậu chủ, vốn dĩ lúc tôi đi đón La Hi đã muốn gặp tên kia một lần, nhưng cuối cùng ngẫm lại vẫn không nên rút dây động rừng.”

Triệu Húc Hàn gật đầu, ngay sau đó cười lạnh một tiếng, nói: “Xem ra các nguyên lão thật sự muốn nâng Triệu Hoành Tài thượng vị.”

Sắc mặt La Hi và Long Bân đại biến, nhưng nếu tên kia thật sự là ám vệ nguyên lão phái xuống thì đã vi phạm quy củ Triệu gia, điều này thật sự chính là có âm mưu không thể suy đoán.

Hai trăm năm qua quy củ đều chưa từng thay đổi, vì sao đến phiên Triệu Hoành Tài thì thay đổi?

Triệu Húc Hàn không nghĩ ra, mọi người cũng
không nghĩ ra. Rốt cuộc năng lực của Triệu Hoành Tài kém xa Triệu Húc Hàn, chẳng qua việc làm ăn ở Nhật Hàn cũng không tồi. Ở tám khu, Hoa Hạ đệ nhất là chân thật đáng tin, Bắc Mỹ đệ nhất, nhưng lần này sau khi Triệu Thanh Hổ bị thay thế, cũng giáng xuống một ít, mà ngày Hàn và Tây Âu của Triệu Phiên Vân có thể nói là lực lượng ngang nhau.

Nhưng khu vực ngày Hàn nhỏ hơn rất nhiều, cho nên nói Triệu Hoành Tài vẫn có năng lực nhất định. Nhưng phương diện này cũng cần Triệu Húc Hàn bày mưu lập kế, những hạng mục lớn đều cần ánh mắt Triệu Húc Hàn phê chỉ thị.

“Cậu chủ, không thể nào, đây không phải là phá quy củ sao?” Sắc mặt La Hi đại biến, nói.

Triệu Húc Hàn liếc nhìn Long Bân một cái, Long Bân khẽ lắc đầu. Vốn dĩ anh ấy muốn khuyên bảo, nhưng nghĩ năng lực thuyết phục của mình thiếu chút nữa, không bằng mang về đây để đại tiểu thư tới thuyết phục.

Kỷ Hi Nguyệt quả nhiên cười tủm tỉm, nói: “La Hi, tôi hỏi anh, nếu nguyên lão muốn Triệu Hoành Tài thay thế anh Hàn thì anh sẽ làm sao?”

La Hi sửng sốt, ngay sau đó nhìn Long Bân, phát hiện sắc mặt Long Bân ngưng trọng, nhìn lại Triệu Húc Hàn, đột nhiên sắc mặt anh ấy tái nhợt lên.

“Anh đừng gấp. Chẳng qua chúng tôi chỉ tâm sự thôi, sao lại nhìn tôi sợ hãi thế, chúng ta chỉ mới một tuần không gặp mặt mà!” Kỷ Hi Nguyệt bĩu môi.

“Đại tiểu thư, không phải, không phải tôi có ý này, chỉ là điều cô nói khá dọa người. Tôi, cho tới bây giờ tôi không nghĩ tới việc sẽ đổi người làm gia chủ!” La Hi vội giải thích.

“Đây không phải vạn nhất sao? Cho anh một không gian suy đoán.” Kỷ Hi Nguyệt liếc mắt xem thường: “Lại nói, nếu thay đổi gia chủ, sau này anh sẽ không thể đi cùng tôi đâu. Dù sao Long Bân cũng đi theo tôi, đúng không Long Bân?”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện