Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Mượn Kỷ Hi Nguyệt Của Cậu


trước sau

Triệu Húc Hàn xoay đầu nhìn anh ấy: “Một, tôi sẽ bảo vệ cô ấy. Hai, bản thân cô ấy đủ dũng cảm. Cho dù không ngăn cản được, nhưng ít nhất cũng có thể êm xuôi một thời gian không phải sao?”

Cố Cửu bây giờ mới hiểu, sau đó chỉ vào Triệu Húc Hàn nói: “Cậu đúng là nham hiểm, chuyện này chẳng phải muốn đẩy Kỷ Hi Nguyệt vào vòng nguy hiểm sao.”

Triệu Húc Hàn nói; “Nếu không có nguy hiểm làm sao cô ấy có thể trưởng thành, sau này làm sao có thể ở bên cạnh tôi?”

Ánh mắt sắc bén của Cố Cửu nhìn chằm chằm Triệu Húc Hàn: “Cậu, cậu thực sự nghiêm túc với cô ấy sao?”

Triệu Húc Hàn lập tức quay đầu nói: “Nghiêm túc hay không nghiêm túc là một chuyện. Điều quan trọng nhất là không được để một người phụ nữ xa lạ tiếp cận anh, nếu cứ tiếp tục như vậy, anh còn có thể làm việc của mình được sao?”

Cố Cửu dựa vào ghế sô pha, hai tay ôm đầu, mắt nhìn lên trần nhà suy nghĩ một lúc.

“Nhưng tôi đi đâu tìm một người phụ nữ không liên quan đến tôi, lại có thể làm người phụ nữ của tôi đây? Cậu có Kỷ Hi Nguyệt nhưng tôi làm gì có ai đâu.”

Cố Cửu vừa nói xong, còn chưa đợi Triệu Húc Hàn trả lời đã xoay người qua nhìn Triệu Húc Hàn nói tiếp: “Người anh em, hay là cậu cho tôi mượn Kỷ tiểu thư được không?”

“Biến!” Triệu Húc Hàn nói thẳng.

Cố Cửu bỗng nhiên ôm eo anh: “Đại ca à, tôi xin cậu đấy. Tôi thực sự cùng đường rồi, tôi sẽ bảo đảm cho sự an toàn của cô ấy, hơn nữa chỉ cần gặp ông cụ nhà tôi một lần là được rồi!”

“Không được!” Triệu Húc Hàn từ chối.

“Triệu Húc Hàn, cậu có phải là anh em của tôi không thế. Anh em gặp khó khăn mà cậu cũng không cứu sao?” Cố Cửu quay qua oán trách.

“Tự đi tìm phụ nữ đi.” Khóe miệng của Triệu Húc Hàn run run nói.

Cố Cửu vội vàng nói: “Không kịp đâu. Ông già nhà tôi bảo nửa tháng sau nhất định phải về gặp người phụ nữ đó, tôi biết đi đâu tìm người phụ nữ có lá gan lớn để đối phó bây giờ. Kỷ Hi Nguyệt có thể chửi nhau với anh hai của cậu, vậy thì chứng tỏ cô ấy không sợ trời không sợ đất rồi. Tôi đang rất cần người phụ nữ như vậy để đến đối phó với ông cụ nhà tôi, nên là cho mượn một lần đi mà,
chỉ một lần thôi!”

Cố  Cửu là đại ca, là anh em các thứ  gọi là nhưng chỉ thiếu chút nữa quỳ gối xuống cầu xin Triệu Húc Hàn.

Cả người Triệu Húc Hàn trở nên ảm đạm, anh đâu có ngờ cung cấp chủ ý cho anh ấy rồi còn phải cho mượn người phụ nữ của mình.

Nhưng nói thật lòng, Kỷ Hi Nguyệt quả thực là một người phụ nữ có tính cách rất cứng rắn, chỉ cần động vào dây thần kinh của cô là cô sẽ nổi cơn tam bành, trời không sợ đất không sợ, chuyện này anh đã được chứng kiến ba năm nay rồi.

Người phụ nữ như vậy muốn cô tự tay xé nát những người phụ nữ khác đúng là không cần nhiều lời.

Đương nhiên người phụ này rất bất chấp nguy hiểm, chẳng qua là bởi vì tính cách mạnh mẽ nên mới dung túng cho sự cứng rắn của cô, nhưng nhất định phải đứng sau lưng bảo vệ cô.

“Đại ca, mượn một lần thôi, qua được cửa ải khó khăn này tôi nguyện vì cậu làm trâu làm ngựa.” Cố Cửu lôi khổ nhục kế ra.

“………” Triệu Húc Hàn nhìn vẻ mặt cầu xin của Cố Cửu mà trong lòng muốn chửi thật sự.

“Người anh em, cầu xin cầu đấy, cậu giúp tôi dẹp yên chuyện này, tôi sẽ giúp cậu dẹp yên anh hai cậu, thế nào?” Cố Cửu trao đổi điều kiện.

Triệu Húc Hàn nhướn mày, cân nhắc một chút rồi nói: “Chi bằng giúp tôi dẹp yên người đứng đầu chi nhánh khu vực Châu Mỹ của tập đoàn Đế Vương Triệu Thị?”

Cố Cửu cân nhắc lợi hại sau đó đứng lên, vươn tay ra nói: “Ok! Ăn mừng thành giao nào.”

Ánh mắt của Triệu Húc Hàn rất thâm thúy, thực ra anh đã mềm lòng muốn giúp Cố Cửu rồi, nhưng không ngờ tên tiểu tử này lại xung phong nhận việc giúp anh giải quyết khó khăn, xem ra tối nay vận may không tệ.

Chỉ là không biết người phụ nữ của anh có giúp Cố Cửu được không đây?

“Anh tự đi thuyết phục cô ấy mới được.” Triệu Húc Hàn duỗi bàn tay ra bắt tay anh ấy.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện