Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Cảnh tượng khó tin


trước sau

Cố Cửu đã từng nhìn thấy Triệu Húc Hàn đánh Thái Cực Quyền, tuy rằng cũng hệt như nước chảy mây trôi, nhưng chung quy vẫn giống người, vẫn nhìn rõ ràng được từng động tác và có thể cảm nhận được, nhưng với Kỷ Hi Nguyệt thì lại cho anh ấy cái cảm giác thoát ẩn thoắt hiện.

Cố Cửu sợ đến tái mặt, cứ cảm thấy Kỷ Hi Nguyệt có điểm bất thường. Anh ấy lập tức chạy ra ngoài, đóng cửa lại, sau đó gọi điện thoại cho Triệu Húc Hàn.

Triệu Húc Hàn nghe anh ấy kể xong, sửng sốt nói: “Anh cảm thấy như vậy thật à?”

“Tôi lừa cậu làm gì, hình như có lúc cô ấy còn biến mất theo không khí luôn đấy. Dọa tôi hết cả hồn. Hàn thiếu, cô ấy thật sự đang tu luyện khí công sao?” Cố Cửu không biết chuyện đó, cho nên cứ cảm thấy mông lung như một trò đùa, dễ hù chết người khác.

“Đúng vậy, điều này cho thấy tài năng thiên bẩm của Kỷ Hi Nguyệt là cực kỳ cao, ngay cả tôi cũng còn kém rất xa!” Triệu Húc Hàn nói, “Xem ra sau này chúng ta không cần bận tâm về sự an nguy của cô ấy nữa rồi.”

“Thật vậy ư? Sao tôi cứ cảm thấy khó tin thế nhỉ!” Trong lòng Cố Cửu cứ thấp thỏm bất an.

“Bây giờ anh thử ném thứ gì đó qua xem cô ấy phản ứng thế nào.” Triệu Húc Hàn chợt nảy ra ý tưởng, “Nhớ quay lại video cho tôi xem nữa.”

Cố Cửu nghệt ra mấy giây, sau đó nói: “Được, cậu đợi tôi chút.” Nói rồi anh ấy cúp máy, mở video và đi đến phòng làm việc của Kỷ Hi Nguyệt.

Anh ấy còn cầm theo một cây bút, sau đó ném vào Kỷ Hi Nguyệt đang nhắm mắt đánh quyền với dáng vẻ rất kỳ dị.

Kết quả là một màn thần kỳ đã xảy ra. Cây bút đó không hề trúng vào người Kỷ Hi Nguyệt, mà nó đi dọc theo hình vòng cung của đường quyền trên hai tay cô, lửng lơ trên không, như thể có thứ gì đó đang cầm cây bút.

Cố Cửu thực sự chấn kinh, chạy đến dùng tay vỗ nhẹ vào cây bút đang bay lượn theo cánh tay cô, đột nhiên Kỷ Hi Nguyệt mở mắt ra, hất cánh tay một cái, cây bút lao thẳng về phía Cố Cửu.

“Wow!” Cố Cửu lập tức thét lên một tiếng, sau đó chiếc điện thoại rớt xuống đất, cả người anh ấy cũng lùi lại phía sau hai bước, đụng trúng vào khung cửa.

Kỷ Hi Nguyệt lại ngẩng đầu lên, trong đôi mắt đầy
sự sắc bén, khiến Cố Cửu hết sức hãi hùng, cảm giác như cô đã trở thành một con người khác.

Là loại cao thủ chân chính có thể dùng ánh mắt giết chết người khác. Ánh mắt đó giống như bản chất, khiến người khác nhìn vào đều cảm thấy đau đớn.

“Tiểu Nguyệt, cô dọa chết tôi rồi.” Cố Cửu vung vẫy cánh tay.

Mặc dù cây bút trúng chiếc điện thoại, nhưng phản lực quá mạnh nên vẫn khiến cánh tay của anh ấy tê dại, hơn nữa luồng sức mạnh này còn khiến anh ấy phải lùi lại hai bước.

Kỷ Hi Nguyệt liền thay đổi sắc mặt, vội vàng chạy tới: “Anh không sao chứ? Khi không anh ném bút vào tôi làm gì?”

“Cô quá dọa người rồi! Tôi phải kìm nén cơn đả kích trước đã.” Cố Cửu cuống quýt chạy ra sô pha ngồi xuống, uống hai ngụm nước trà lấy lại bình tĩnh.

Kỷ Hi Nguyệt ra ngoài, nhặt chiếc di động lên và mở ra. Cũng may là điện thoại không bị hỏng, nhưng đột nhiên có cuộc gọi tới.

Trên đó viết hai chữ Hàn thiếu. Kỷ Hi Nguyệt kinh ngạc nói: “Cố thiếu, anh Hàn gọi điện thoại cho anh này! Anh nhận máy nhanh đi, tôi cũng có chuyện muốn nói với anh ấy.”

Cố Cửu nhìn Kỷ Hi Nguyệt, sau đó nhận điện thoại: “Hàn thiếu, tôi bị cậu hại chết rồi. Để tôi gửi video qua cho cậu xem.” Nói rồi anh ấy lại cúp máy.

“Ê, tôi muốn nghe điện thoại mà!” Kỷ Hi Nguyệt lập tức dậm chân.

“Để tôi gửi video cho cậu ấy đã rồi gọi lại.” Cố Cửu trợn mắt nói.

“Video gì vậy? Vừa nãy anh quay lại cảnh tôi đánh quyền sao?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.

“Đúng vậy, cô cũng tự mình xem đi. Cô thật sự rất đáng sợ, giống hệt như yêu quái vậy đó.” Cố Cửu liếc cô một cái, sau đó chuyển qua cho Triệu Húc Hàn một bản, rồi lại mở ra cho cô xem.

Lúc Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy mình dùng luồng khí bắt được cây bút, đến bản thân cô cũng giật cả mình.

“Đây, đây là khí công sao?” Kỷ Hi Nguyệt lắp bắp nói.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện