Triệu Húc Hàn thu dọn vài thứ rồi quay sang nói với Kỷ Hi Nguyệt: “Tiểu Nguyệt, tối nay chắc không gặp bố em được rồi. Với lại em cũng đừng đi nữa, nguy hiểm lắm. Anh sẽ cố gắng quay về sớm nhất có thể, anh hứa.”
“Anh Hàn, hồi nãy em nói gì anh đều vờ như không nghe thấy sao?” Kỷ Hi Nguyệt nhìn anh, bực bội nói. Đây là định không cho cô đi cùng?
“Em không có thị thực, làm sao vào được?” Triệu Húc Hàn nhướn mày.
Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, sau đó đáp lại: “Em không tin, mọi lần anh cũng đi bất ngờ mà, anh vào được tại sao em không vào được? Triệu gia anh nhất định sẽ có cách giải quyết. Nếu lần này anh không dẫn em theo, chúng ta chia tay đi! Dù sao anh cũng đâu coi trọng em! Sau này còn làm vợ chồng gì nữa!”
Kỷ Hi Nguyệt tức giận, đứng chống hông nhìn anh, phì phò nói.
Triệu Húc Hàn ngẩng đầu lên nhìn cô, thấy cô thực sự đã nổi giận, trong lòng anh cũng rất rối rắm, cuối cùng nói: “Được rồi, em chạy về nhà lấy hộ chiếu đi, nửa tiếng nữa chúng ta sẽ lên sân thượng xuất phát.”
“Được!” Kỷ Hi Nguyệt vui mừng, ba chân bốn cẳng bỏ chạy, vừa chạy vừa gọi điện cho La Hi, kêu anh ấy lái xe ra.
Trong văn phòng của Triệu Húc Hàn, Tiêu Ân đã bước vào, sắc mặt cũng rất lo lắng.
“Một tiếng nữa sẽ xuất phát! Có Tiểu Nguyệt đi cùng.” Triệu Húc Hàn nói.
“Sao cơ? Đại tiểu thư cũng đi?” Tiêu Ân có chút không dám tin.
“Ừm, không sao, để cô ấy đi cùng nhiều khi sẽ là chuyện tốt.” Triệu Húc Hàn nói, “Cậu đi chuẩn bị đi, tôi gọi vài cuộc điện thoại.”
“Vâng!” Tiêu Ân lập tức ra ngoài chuẩn bị, còn Triệu Húc Hàn thì gọi điện cho Triệu gia bên Bắc Mỹ để hỏi thăm, tình hình quả thực rất tệ.
Triệu Thanh Hổ đúng là đã mất tích, hơn nữa trong camera giám sát cũng cho thấy ông ta đã bị bắt cóc, cho nên bất kể người vừa bị nhổ răng là ai, thì Triệu Thanh Hổ chắc chắn vẫn đang trong tay bọn chúng.
Triệu Húc Hàn yêu cầu bên kia gửi tình hình của nhóm Hắc Hỏa qua cho anh, đồng thời anh cũng vận động tài chính của Triệu gia, chuẩn bị số tiền mặt ba trăm triệu đô la Mỹ để dự phòng.
Bởi vì Triệu Húc Hàn hiểu rất rõ, nếu Triệu Thanh Hổ xảy ra chuyện, chắc chắn anh sẽ bị luận tội với tội danh không bảo vệ được người của
mình, vì so với tiền tài, tính mạng con người mới là thứ ưu tiên hàng đầu.
Triệu gia lớn mạnh lấy an toàn làm nền tảng, kế đến mới là công việc kinh doanh hùng mạnh.
Bên cạnh Triệu Thanh Hổ lúc nào cũng có hai vệ sĩ của Triệu gia túc trực, đây là tiêu chuẩn dành cho những giám đốc khu vực, và những vệ sĩ này có thân thủ tương đương với Tiêu Ân.
Trong tình huống như vậy mà cũng bị bắt cóc, lại không hề xảy ra đấu súng, chứng tỏ trong nhóm Hắc Hỏa nhất định có cao thủ.
Cho nên lần này Triệu Húc Hàn đã điều động hai ám vệ cao cấp còn lại, cùng xuất phát đến Bắc Mỹ với anh.
Bên phía Kỷ Hi Nguyệt, cô cũng gọi điện thoại báo cho bố biết. Kỷ Thượng Hải vốn dĩ đang hào hứng, còn có chút hoang mang mong chờ tối nay được gặp cậu con rể Triệu chủ nhân, ai ngờ lại nhận được tin con gái và Triệu chủ nhân phải đi Mỹ.
Sự thay đổi này quá nhanh, khiến ông ấy có chút khó chấp nhận.
Nhưng Kỷ Hi Nguyệt không giải thích nhiều, chỉ nói là Triệu Húc Hàn có chuyện gấp, còn cô chỉ đi theo xem thử, kêu ông đừng lo lắng, lúc nào về sẽ đến ăn cơm.
Kỷ Thượng Hải không phải đứa ngốc, làm gì có chuyện dễ dỗ dành như vậy. Ông lập tức gọi điện thoại cho thím Lý, nhưng thím Lý lại không hề hay biết.
Cho nên Kỷ Thượng Hải cảm thấy chuyện xảy ra đột ngột như vậy hẳn là rất nghiêm trọng. Vậy thì liệu có xảy ra nguy hiểm không? Kỷ Hi Nguyệt đi theo sẽ không mất mạng đấy chứ?
Kỷ Thượng Hải tức tốc đến toà nhà của tập đoàn Đế Vương Triệu Thị, sau đó vào quầy tiếp tân báo tên của ông, muốn gặp Triệu Húc Hàn.
Khi Triệu Húc Hàn nhìn thấy Kỷ Thượng Hải xuất hiện trên màn hình giám sát trong văn phòng, gương mặt điển trai không khỏi biến sắc, lật đật nhìn thời gian, Kỷ Hi Nguyệt chắc phải tầm mười phút nữa mới về tới.