Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chú tự cầu phúc đi


trước sau

Triệu Thanh Hổ không ngờ Triệu Húc Hàn lại đột nhiên nổi giận, trong lòng không khỏi chấn động.

Sau đó khuôn mặt già nua của ông ta run rẩy cất tiếng: “Chủ nhân, chuyện này đối với tôi quả thực quá bất ngờ. Những việc liên quan đến vị Kỷ tiểu thư này, tôi có nghe qua khá nhiều. Cô ta có phải là người đã từng tranh cãi với tiểu thư Úy Mẫn Nhi không?”

“Úy Mẫn Nhi không đủ tư cách!” Triệu Húc Hàn lạnh lùng đáp, “Người phụ nữ được Triệu Húc Hàn tôi nhận định, chắc chắn sẽ trở thành chủ mẫu trong tương lai. Các người tốt nhất nên giữ vững lập trường của mình, nếu không đến lúc đó đừng trách tôi không khách khí.”

Những người có mặt trong phòng đều ngây ra như phỗng, Triệu Thanh Hổ còn định nói thêm vài câu, nhưng thấy thái độ bảo vệ của Triệu Húc Hàn như vậy, ông ta vẫn nên im miệng thì hơn.

Bây giờ không phải là lúc nói về phụ nữ, nhưng ở cái liếc mắt vừa rồi thực sự ông ta rất kinh ngạc, cô quả đúng là một mỹ nhân tiềm năng.

“Chủ nhân, hình như vừa rồi Kỷ tiểu thư có tham gia vào hoạt động cứu viện đúng không?” Liêu Phong hỏi.

“Đúng vậy. Nếu không có cô ấy, chắc chắn các người sẽ không dễ dàng thoát thân như vậy. Những chuyện xảy ra ở trên xe chắc các người cũng nghe rõ rồi đúng không?” Triệu Húc Hàn nói.

“Kỷ tiểu thư biết võ nghệ ư?” Triệu Thanh Hổ không khỏi trố mắt.

Triệu Húc Hàn khẽ gật đầu thay lời đáp. Vẻ mặt của Triệu Thanh Hổ càng thêm kinh ngạc. Ông ta hiển nhiên biết người tinh thông võ nghệ ắt hẳn sẽ biết khí công của những vệ ám cao cấp.

“Xem ra ánh mắt của chủ nhân thật sự không tệ.” Liêu Phong cười cười nói.

Câu này Triệu Húc Hàn thích nghe, vì thế khuôn mặt lạnh lùng cũng dịu đi đôi chút. Liêu Phong khẽ liếc mắt ra hiệu với Triệu thanh Hổ.

“Chủ nhân, băng nhóm Hắc Hỏa cậu định xử lý thế nào? Chẳng lẽ chúng ta phải làm hòa với bọn chúng sao?” Triệu Thanh Hổ dò hỏi.

Triệu Húc Hàn liếc nhìn ông ta: “Xem sổ sách xong đã rồi quyết định.”

“Bất kể sổ sách thế nào thì bọn chúng cũng đã động đến tôi. Với quy tắc của Triệu gia chúng ta, những phần tử nguy hiểm như vậy chẳng phải nên tiêu diệt tận gốc sao?” Triệu Thanh Hổ nói.

“Chú tư, họa của chú thì chú phải tự mình gánh. Chú tưởng mình có năng lực tiêu diệt tận gốc được băng nhóm côn đồ này sao? Cho dù có thể đi nữa, thiệt hại mà chú phải gánh chịu lớn đến bao nhiêu chú có biết không?” Triệu Húc Hàn lạnh lùng nói.

Triệu Thanh Hổ sửng sốt đáp: “Chỉ cần giết được tên
đầu sỏ của bọn chúng, đám Hắc Hỏa này sẽ không thành vấn đề. Chủ nhân, bên cạnh cậu có siêu cấp ám vệ, sao không để cho bọn họ ra tay ám sát thử xem?”

Trong lòng Triệu Húc Hàn vô cùng tức giận, ông ta tưởng ám vệ bên cạnh chủ nhân là để làm việc cho bọn họ hay gì?

“Nếu làm như vậy, chúng ta có khác gì Tôn Thị thế gia đâu? Chẳng thà kinh doanh lính đánh thuê cho xong, hà tất gì phải điều hành tám khu vực?” Ánh mắt Triệu Húc Hàn lạnh lùng như kiếm.

“Hơn nữa chú tưởng siêu cấp ám vệ dễ đào tạo vậy sao?” Triệu Húc Hàn cười khẩy một tiếng.

Sắc mặt của Triệu Thanh Hổ cũng rất khó coi: “Vậy, vậy bây giờ phải làm thế nào? Lần sau bọn chúng vẫn đến bắt cóc tôi thì làm thế nào đây?”

“Chú tự cầu phúc đi!” Triệu Húc Hàn tức giận nói.

“Chủ nhân, cậu không thể nói vậy được. Cậu là chủ nhân của gia tộc, cậu phải có trách nhiệm bảo vệ sự an toàn cho người đứng đầu tám khu vực chứ.” Triệu Thanh Hổ cũng tỏ ra khó chịu.

“Là chú tự đâm đầu vào chỗ chết, chú kêu tôi phải bảo vệ chú thế nào đây? Vệ sĩ của chú là do một tay chú chọn đấy. Chú tư, tôi thấy hình như chú lớn tuổi rồi nên đầu óc không còn minh mẫn nữa. Nếu khu vực Bắc Mỹ xảy ra chuyện, vị trí giám đốc khu vực của chú e là phải đổi người khác! Chú tưởng những chuyện chú làm chỉ có mình tôi biết thôi ư?” Triệu Húc Hàn cười khẩy.

Triệu Thanh Hổ lập tức biến sắc, sau đó cười giả lả nói: “Chủ nhân, không phải do tôi sốt ruột quá sao? Vậy cậu cứ nói đi, tôi sẽ nghe theo lời cậu tuyệt đối, được không?”

Mặc dù ngoài miệng nói thế, nhưng đáy mắt của ông ta lại chứa đầy sự oán hận và bất phục, Triệu Húc Hàn chỉ cần liếc mắt là đã thấy ngay.

Lúc này Phan Sinh đã trở lại, trong tay còn cầm thêm một túi tài liệu.

Triệu Húc Hàn nhận lấy, mở túi tài liệu ra, bên trong có một cuốn sổ da màu đen, là cuốn sổ cái trình bày tình hình thu chi các hạng mục lớn của khu vực Bắc Mỹ.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện