Kỷ Hi Nguyệt gấp rút nghĩ cách. Hạ Tâm Lan ở bên ngoài chắc chắn rất sốt ruột, nếu cô không tốc chiến tốc thắng, e là cô ấy sẽ lo lắng mà tấn công, nhưng bên trong vẫn còn hai con tin vô tội, lỡ như xảy ra chuyện thì hỏng bét.
Thế là cô đành phải làm liều. Hai vợ chồng nhà kia bị trói chặt và đẩy tới bên cạnh tủ tivi, người vợ dựa sát vào lòng chồng cô ấy, tiếng khóc ư ử vẫn vang khắc khoải.
Kỷ Hi Nguyệt đưa mắt nhìn khẩu súng trên bàn trà, sau đó đến thanh samurai trong tay Hắc Trạch Minh, hy vọng tốc độ của cô có thể nhanh những thứ này.
Vì vậy, khi tên đàn ông kia nhét khẩu sủng vào túi quần, cầm dây thừng chuẩn bị trói Kỷ Hi Nguyệt, cô bất ngờ ra tay.
Vừa ra đòn đã vô cùng tàn nhẫn, dứt khoát xoay người, đập mạnh một quyền vào thái dương của người đàn ông.
Người đàn ông lập tức ngã xuống đất, một quyền đã bất tỉnh nhân sự.
Lúc ba người còn lại phát hiện, một trong số đó chạy đến cầm khẩu súng trên bàn trà. Hắc Trạch Minh cũng lập tức rút thanh samurai ra. Khi Kỷ Hi Nguyệt xoay người một lần nữa, trong tay đã xuất hiện thêm vài viên đá, ném thẳng về hướng người đàn ông đang định cầm súng.
Người đàn ông đó bị trúng ba viên đá, không khỏi đau đớn thét lên. Kỷ Hi Nguyệt liền đưa chân hất văng bàn trà về phía hai người đàn ông còn lại.
Khẩu súng lục văng ra khỏi bàn trà do quán tính và rơi xuống đất.
Đúng lúc này thanh samurai của Hắc Trạch Minh cũng chuẩn bị chém vào đầu cô.
Sau lưng Kỷ Hi Nguyệt là hai vợ chồng, nên cô không thể lùi lại, đành phải né sang một bên, thanh samurai sượt qua bả vai cô, nhưng Kỷ Hi Nguyệt cảm nhận được rất rõ luồng sát khí lạnh lùng đó.
Ngay sau đó, Kỷ Hi Nguyệt liền vung một quyền đánh thẳng vào cánh tay cầm kiếm của Hắc Trạch Minh, thanh samurai lập tức rớt xuống đất, Kỷ Hi Nguyệt liền đưa chân đá ra xa.
Tiếp theo đó, cả người cô bay lên không trung, nhắm thẳng vào người đàn ông vừa nãy bị ném đá, bởi vì hắn ta đã lượm lại được khẩu súng và rục rịch muốn bắn trả Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt liền đưa chân đá một phát, khẩu súng lại lần nữa văng ra xa, sau đó sử dụng chân còn lại đá
vào cằm người đàn ông đó. Trong miệng người đàn ông đó phun ra máu tươi, ngã gục xuống ghế sô pha và bàn trà, đau đớn hét lên.
Hắc Trạch Minh đã chạy đến nhặt lại thanh samurai, khi Kỷ Hi Nguyệt vừa xoay người, thanh samurai của hắn ta cũng vừa lúc bổ tới.
Cặp vợ chồng thấy đánh nhau cũng rất nhanh trí, di chuyển người đàn ông vừa nãy bị Kỷ Hi Nguyệt đánh ngất đầu tiên đi chỗ khác.
Về phía Hắc Trạch Minh, có một tên khác từ ban công nhảy vào, trên tay xuất hiện con dao hoa quả, hai người đồng thời tấn công Kỷ Hi Nguyệt.
Sợi dây thép trong cổ tay Kỷ Hi Nguyệt trong tích tắc được rút ra, đánh thẳn vào thanh samurai, âm thanh chói tai khi kim loại va vào nhau lập tức vang lên, khí công của cô cũng bắt đầu bùng nổ với uy lực cực lớn.
Vì vậy, thanh samuarai ngay lập tức bật trở lại, chém ngược vào Hắc Trạch Minh.
Cùng lúc đó, Kỷ Hi Nguyệt cũng đưa chân đá bay con dao hoa quả.
Bách phát bách trúng, con dao gọt hoa quả bay ra ngoài, tên đó lập tức biến sắc. Kỷ Hi Nguyệt lại đá một cước vào lưng hắn ta.
Cả người hắn ta lao thẳng xuống đất, trượt dài cho đến khi đầu đập vào cạnh cửa ban công rồi bất tỉnh nhân sự. Không ngờ lại bị một cú đá của Kỷ Hi Nguyệt làm ngất xỉu.
Còn tên Hắc Trạch Minh thì bị chính thanh kiếm samurai của mình chém trúng cánh tay, máu chảy ròng ròng, nhưng hắn ta vẫn rất hung dữ, bất chấp tất cả cầm thanh samurai lên, ánh mắt hung tợn, miệng hét lên một tiếng, lần nữa nhắm thẳng vào Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt lại kéo sợi dây thép ra, nhìn Hắc Trạch Minh rồi nở một nụ cười lạnh lùng.
Hắc Trạch Minh lại vung dao chém vào Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt thẳng lưng nghênh đón, dùng dây thép quấn chặt thanh samurai với tốc độ cực nhanh, cơ thể cũng lật trở liên tục. Hắc Trạch Minh chỉ còn cách buông thanh samurai ra, nếu không cánh tay của hắn ra cũng sẽ đứt lìa.