Triệu Húc Hàn liền nói: “Anh cũng không tán thành việc đánh bạc. Cho dù có thắng thì đó cũng không phải giải pháp lâu dài. Em vẫn nên kinh doanh hợp pháp thì hơn.”
Kỷ Hi Nguyệt khẽ gật đầu: “Em hiểu mà. Có điều em tạm thời vẫn chưa nghĩ ra được công việc kinh doanh nào có thể kiếm được tiền một trăm phần trăm. Để đợt này em về rồi cân nhắc lại xem.”
“Công ty điện ảnh và truyền hình có thể mở rộng. Húc Nguyệt dùng điện ảnh và truyền hình để lên sàn, ngoài ra em còn có thể phát triển thêm các sản phẩm có liên quan đến hoạt hình, ví dụ như xưởng truyện tranh hoặc xưởng trò chơi. Mặc dù theo báo cáo mà anh thu được, những thứ này tạm thời chưa tốt lắm, nhưng nếu em có lòng tin và ý tưởng để làm những thứ này, biết đâu đó cũng là một cách để kiếm được tiền.” Triệu Húc Hàn thấy cô rối rắm thì vội gợi ý.
Mắt Kỷ Hi Nguyệt lập tức sáng lên: “Ừ sao em lại không nghĩ đến nhỉ! Thực ra em cũng từng nghĩ đến việc sau khi làm xong mảng điện ảnh và truyền hình sẽ phát triển thêm các sản phẩm có liên quan đến hoạt hình, nhưng em không nghĩ đến chuyện thành lập độc lập, đây cũng là cách có thêm một vài công ty niêm yết, tài sản cũng sẽ càng ngày càng lớn hơn!”
Kỷ Hi Nguyệt vui mừng nhìn Triệu Húc Hàn, Triệu Húc Hàn cười nói: “Vậy em đã nắm chắc rồi đúng không? Trước đây anh từng nghe em nói đến mấy thứ này, hình như có chút thú vị.”
“Ông chủ Triệu, thế anh có muốn đầu tư không?” Kỷ Hi Nguyệt nghịch ngợm nói.
“Bố có thể đầu tư.” Kỷ Thượng Hải liền mở lời, “Húc Nguyệt không có cổ phần của bố, công ty mới nên có chứ đúng không?”
Triệu Húc Hàn lập tức gật đầu: “Anh đồng ý. Công ty mới anh không thể đầu tư, đề phòng người ta điều tra ra, nói là anh làm bậy.”
“Vậy chứ Húc Nguyệt không phải anh bỏ ra một trăm triệu sao?” Kỷ Hi Nguyệt dẩu môi.
“Nhưng anh có ký hợp đồng với em không? Cố Cửu có ký hợp đồng với em không? Công ty chỉ có một mình em làm chủ tịch hội đồng quản trị, cho thấy em là độc quyền sở hữu, tức là công ty này hoàn toàn do em làm chủ, hiểu không?” Triệu Húc Hàn nói.
Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, đúng nhỉ, Triệu Húc Hàn cho cô một trăm triệu, Cố Cửu chủ động góp vào năm trăm vạn, nhưng bọn họ
chưa từng ký hợp đồng với cô, thậm chí cô còn chưa bao giờ cân nhắc đến những chuyện này.
Cho nên nếu bây giờ Kỷ Hi Nguyệt không nhận thì cũng hoàn toàn có thể.
Nhưng điều này có nghĩa là gì? Triệu Húc Hàn và Cố Cửu, hai người đàn ông này hoàn toàn ủng hộ cô khởi nghiệp bất chấp hậu quả.
Kỷ Thượng Hải cũng sửng sốt không kém, nhìn Triệu Húc Hàn mà trong lòng có chút kinh hãi.
Một người dù có giàu có đến đâu cũng không tùy tiện đưa một trăm triệu cho ai đó, điều này cho thấy Triệu Húc Hàn thực sự quan tâm đến con gái của ông, hơn nữa thời điểm đó hình như giữa hai người vẫn chưa có mấy tình cảm.
Kỷ Thượng Hải đương nhiên không biết giữa Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn đã có bao nhiêu ân oán dây dưa.
Thím Lý cũng có chút sững người, thật không ngờ cậu chủ lại hào phóng như vậy, đối với tiểu thư thật sự quá tốt. Nếu bà cũng có một người con gái như vậy, chắc chắn sẽ không chút do dự mà đồng ý gả cho Triệu Húc Hàn.
“Anh Hàn, anh tốt với em thật đấy.” Kỷ Hi Nguyệt cuối cùng cũng nhận ra điều này.
“Em không định chia lợi nhuận cho anh sao?” Triệu Húc Hàn bật cười, cảm giác như hoa nở ngày xuân.
“Chia, chia chứ, em sẽ chia cho anh hơn một nữa, anh là đại ân nhân của em mà!” Kỷ Hi Nguyệt phấn khích nói, “Nhưng tiền của anh sớm muộn gì cũng là của em mà đúng không?”
Nhìn dáng vẻ nghịch ngợm của Kỷ Hi Nguyệt, Triệu Húc Hàn vươn tay sờ sờ đầu cô, ánh mắt dịu dàng, nói: “Đúng vậy, đều là của em hết.”
“Wow, vậy là em sắp phát tài rồi.” Kỷ Hi Nguyệt vô cùng vui vẻ.
Kỷ Thượng Hải và thím Lý đưa mắt nhìn nhau, thím Lý khẽ nhướn mày, ý là ông thấy rồi chứ, cậu chủ nhà chúng tôi tốt với tiểu thư là điều không có gì bàn cãi.
Kỷ Thượng Hải có thể nhận ra điều này từ ánh mắt của Triệu Húc Hàn, cậu thanh niên này quả thực rất yêu con gái của ông.