Bánh răng vận mệnh bắt đầu chuyển động, cô gái ấy sẽ gặp được người định mệnh của đời mình bởi hai thiên sứ nhỏ bé không biết là hạnh phúc hay đau khổ thế nhưng mà điều này mãi không thể tránh khỏi cái thứ được người đợi gọi là ' duyên phận '
" Cậu cứ để hai đứa trẻ này nghịch ngợm vậy sao?"
Trong góc khuất của chiếc ô tô sang trong, Sở Nam Dạ nhìn với đôi mắt sắc bén
" Nghịch ngợm cũng có cái lợi đấy "
Chỉ sau vài giây, điện thoại của hắn reo lên, nhìn dòng số lạ hắn cười chua chát đưa cho A Hắc bảo cậu ta nghe máy
" Alo "
Bên kia đầu dây phát ra một giọng nữ quen thuộc
" Anh có phải ba mẹ của Bắc Thần và Noãn Tâm không ạ "
" Có chuyện gì sao?"
" À có lẽ hai đứa trẻ đi lạc đến bệnh viện X, không biết anh có rảnh đến đón không ạ "
Trong lúc A Tứ đang nói chuyện Sở Nam Dạ nhìn ra ngoài cửa sổ, bóng dáng quen thuộc dáng nói chuyện điện thoại nhưng lại nhìn xung quanh xem xem có ai không. Rất giống… rất giống…
" Cô có thể trong bọn chúng giúp tôi không. Hiện tại tôi đang ở nước ngoài chưa thể về. Mong cô thông cảm "
" À vậy cũng được. Vậy … vậy anh tên gì?"
" Sở Nam Dạ, Còn cô "
" Đường Sênh "
" Ừm vậy bọn chúng nhờ cô chăm sóc rồi "
" Không có gì, tôi cũng rất thích bọn trẻ "
Cuộc gọi kết thúc A Hắc đưa điện thoại lại cho Sở Nam Dạ, có chút khó hiểu
" Tại sao không nghe máy "
" Không phải tôi đã nghe rồi đó sao?"
Cạn lời hắn, nếu biết vậy khỏi bắt lo ngoài để xem hắn nghe được cái gì
Bên đường Đường Sênh dẫn hai đứa vào trong, tuy công việc bận nhưng mà cũng không nhiều cô vẫn còn dư thời gian để chăm sóc bọn trẻ
" Hai đứa muốn ăn cái gì?"
Hai đứa trẻ như nở hoa gương mặt rạng rỡ đồng thanh đáp
" Bánh crepe "
Đường Sênh xoa đầu bọn trẻ như một ý niệm chấp thuận. Giống như sợi dây liên kết vậy, mang theo một chút ý niệm buồn của những ngày đông giá rét, chia cắt nhưng lại gắn kết dù ở xa hay ở gần thì một ngày nào đó họ sẽ gặp lại nhau, bánh răng của định mệnh
Sau một tuần lễ, Đường Sênh vui chơi cùng lũ trẻ, nhiều người còn tưởng đây là nhà trẻ còn cô là bảo mẫu vậy, không khí bận rộn nay lại càng thêm đầy màu sắc
Cũng trong thời gian này có rất nhiều người hỏi cô kết hôn mật hả bởi vì cô với Noãn Tâm Tâm rất giống nhau nhất là đôi mắt trong veo ấy. Nhiều lúc bạn cô còn tưởng rằng cô uống lầm thuốc teo nhỏ nữa chứ. Thật là đau đầu mà
Cuối cùng cô cũng có thời gian thảnh thơi nhìn bầu trời đêm đầy sao. Ước gì thời gian cứ dừng ở đây mãi
Chợt trong ly cafe có một bông hoa tuyết, Đường Sênh ngước lên nhìn, không ngờ cô lại có thể nhìn tuyết đầu mua rơi trong lúc rảnh rỗi như thế này
Đúng là thật tuyệt. Chưa ngắm được bao lâu thì cô y tá gọi cô
" Bác sĩ Đường, mau