Sáng hôm sau, 6 giờ
Trời vừa sáng Trang Lâm đã tỉnh giấc.
Tuy rằng tối qua hơi mệt nhưng hôm nay là ngày vui của cô, cô vừa hồi hộp lại hưng phấn đến mức khó mà ngủ được.
Không mệt sao ? Ngủ thêm lát nữa đi. Chú rể ngược lại không gấp chút nào, nghi lễ của bọn họ làm theo Tây phương rất đơn giản, chẳng có gì nhiều để chuẩn bị.
Dậy đi thôi. Lát nữa còn phải trang điểm, làm tóc, mặc váy cưới, nói thì đơn giản nhưng vẫn mất khá nhiều thời gian.
Gấp lấy chồng đến vậy sao ?
Đúng vậy, gấp lắm rồi.
Lát nữa ba mẹ của Mẫn Mẫn đến, anh đi đón họ, được không ?
Nghe cô nói vậy, hắn nhắm mắt lại chẳng nói chẳng rằng.
Dĩ Thần ! Trang Lâm lắc lắc cánh tay hắn.
Được rồi, anh đi. Hắn nói một cách bất đắc dĩ.
Lúc này một bóng nhỏ chạy vào, vừa chạy vừa gọi, Ba, mẹ, sao hai người còn chưa dậy ?
Á Á đã sốt ruột chờ ba mẹ kết hôn lắm rồi !
*****
Trời và biển như hòa cùng một màu xanh, những chú chim hải âu màu trắng điểm xuyết trên nền trời xanh, gió nhẹ mơn man thổi, cảnh tượng như một bức tranh thiên đường.
Nơi lễ đường bên bờ biển, vô số vỏ sò trắng được dùng để khảm thành một tấm thảm dài, hoa hồng màu champagne dệt thành một tấm rèm, tất cả đều cực kỳ đẹp đẽ và ấm áp.
Trang Lâm mặc chiếc váy cưới màu trắng, chiếc váy bằng ren không có quá nhiều chi tiết cầu kỳ khoác tay lên cánh tay Quan Dĩ Thần, đứng trước mặt cha xứ, trong mắt họ chỉ có lẫn nhau.
Anh Quan Dĩ Thần, anh có đồng ý cả đời sẽ yêu thương, an ủi, chăm sóc, tôn trọng, bảo vệ cô ấy bất kể lúc khỏe mạnh hay đau ốm, giàu có hay nghèo khổ, luôn trung thành với cô ấy cho đến khi rời khỏi thế gian?
Tôi đồng ý.
Cô Trang Lâm, cô có đồng ý cả đời sẽ yêu thương, an ủi, chăm sóc, tôn trọng, bảo vệ ạm ấy bất kể lúc khỏe mạnh hay đau ốm, giàu có hay nghèo khổ, luôn trung thành với anh ấy cho đến khi rời khỏi thế gian?
Tôi đồng ý.
Vậy tôi, dưới sự chứng kiến của Đức Chúa Trời, tuyên bố hai người là vợ chồng.
Quan Dĩ Thần vén chiếc khăn che mặt của Trang Lâm lên, không kịp chờ đến khi nghi thức kết thúc, bộ dạng gấp gáp đó khiến những người đến tham dự hôn lễ đều bật cười.
Mà lần này, đón được bó hoa mà cô dâu ném ra lại là Liên Chính Tắc, người rõ ràng là ngồi xa nhất, cũng không có hứng thú chen vào đám đông góp phần náo nhiệt.
Anh Kem, người sẽ kết hôn tiếp theo nhất định là anh rồi.
Mau khai thật đi, có phải đang lén lút quen bạn gái, không cho chúng tôi biết không ?
Quan Mẫn Mẫn vui vẻ kéo cánh tay hắn.
Nhận được một bó hoa thì nói người tiếp theo kết hôn là anh ? Nào, Chi Nam, cho em nè.
Liên Chính Tắc đang định ném bó hoa trong tay cho phù rể hôm nay, Trình Chi Nam thì lại bị Quan Mẫn Mẫn ngăn lại...
Anh Ken, vậy không được đâu.
Đây gọi là số phận, biết không ? Anh không thể làm ngược lại số phận được đâu.
Cái gì mà số phận với vận mệnh chứ ? Hắn căn bản chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn, cũng chẳng có cô gái nào khiến hắn có ý định này cả.
Ờ, đã từng có một người nhưng cô ấy giờ đã là bà xã của người khác rồi.
Được rồi, vậy cho em vậy.
Em không thèm, em kết hôn rồi. Quan Mẫn Mẫn vội trả bó hoa lại cho hắn.
Em có thể kết hôn lần nữa.
Cho dù kết hôn bao nhiêu lần thì chú rể vẫn là tôi. Sầm tiên sinh có chút không vui kéo bà xã vào lòng.
Phải đó, bọn em định kỷ niệm 10 năm ngày cưới sẽ làm đám cưới lại, anh Ken, từ giờ anh có thể bắt đầu để dành tiền mừng rồi. Sầm phu nhân dựa vào ngực chồng, cười thật ngọt ngào.
Nói như em có phải định mỗi 10 năm thì cử hành một lần hôn lễ không ?
Vậy hắn phải chuẩn bị bao nhiêu tiền mừng đây chứ ?
Phải đó, sao anh biết hay vậy ?
Chút tâm tư đó của em đều viết hết trên mặt rồi.
Chúng ta qua bên kia đi.
Sầm tiên sinh không muốn vợ mình nói chuyện phiếm quá nhiều với người đã từng ngấp nghé cô vì vậy ôm người rời đi.
Ăn dấm kiểu gì thế này ? Người nên ghen tị là hắn mới đúng chứ ? Ai nấy đều có đôi có cặp chỉ biết bắt nạt hắn cô đơn lẻ loi.
Nghi thức kết hôn qua rồi đương nhiên là tiệc rượu.
Cô dâu thay chiếc váy cưới ra mặc vào một chiếc váy dài màu đỏ rực rỡ cùng chú rể đi chào hỏi bạn bè thân hữu.
Dĩ Thần, chúng ta qua đó một chút. Quan Dĩ Thần đang nói chuyện với nhóm của Sầm Chí Quyền thì bị Trang Lâm kéo tay đi về phía Quan Thiệu Hiên đang ngồi một mình cách xa đám đông.
Ba Quan, cám ơn đã đến tham dự đám cưới của bọn con. Bởi vì biết quan hệ phức tạp giữa ông và Quan Dĩ Thần, Trang Lâm biết một người không chịu gọi một tiếng « ba », người kia đương nhiên cũng không muốn nghe tiếng « ba » kia nhưng cô vẫn gọi ông một tiếng « ba Quan ».
Bất kể