Đương nhiên, trong đời người cũng có rất nhiều khoảnh khắc ngọt ngào khác ngoài đám cưới.
Chẳng hạn như ba tháng sau, Sầm phu nhân dù sớm một chút so với ngày dự sinh nhưng thuận lợi sinh được một đôi song sinh rất đáng yêu.
Sầm tiên sinh ở trong phòng sinh tự tay cắt dây rốn cho con, trong tiếng khóc lanh lảnh của hai đứa nhỏ, đau lòng cực kỳ hôn lên vùng trán đã đẫm mồ hôi của Sầm phu nhân thấp giọng thì thầm, Em yêu, sau này không sinh nữa, không được sinh nữa !
Bốn đứa con là quá đủ rồi !
Hắn không muốn cô phải chịu đau thêm một lần nào nữa.
Rõ ràng cô rất sợ đau nhưng vẫn không sợ hãi sinh cho hắn những đứa con này.
Đúng là cô gái ngốc.
Hai tiếng sau, Sầm phu nhân trong giấc ngủ mệt mỏi tỉnh lại, đập vào mắt đầu tiên là gương mặt quen thuộc của ông xã đại nhân.
Ông xã! Cô gọi khẽ.
Anh đây.
Con đâu ?
Sầm phu nhân bảo người đẩy chiếc nôi có hai đứa nhỏ đang ngủ say sưa đến bên giường, cô kích động nhìn hai gương mặt nhỏ xíu gần như giống nhau như đúc kia, thầm than cho sự kỳ diệu của sinh mệnh.
Ông xã, hai đứa giống nhau sao?
Hai đứa nhỏ đang ngủ rất say, cô không dám sờ, sợ đánh thức con dậy.
Lúc khám thai hai người không hỏi bác sĩ giới tính của đứa bé, muốn cho bản thân một bất ngờ.
Nhưng khi đứa nhỏ ra đời, cô bởi vì gây mê còn chưa tỉnh vì vậy người thứ nhất biết giới tính của chúng là Sầm tiên sinh.
Hắn gật đầu.
Thật sao ?
Sầm phu nhân thật không dám tin, đúng lúc đó cửa phòng bệnh mở ra để lộ hai gương mặt nhỏ.
Sầm tiên sinh ra hiệu cho chúng giữ yên lặng.
Sầm Cảnh Duệ nắm tay em gái đi vào.
Lần đầu tiên Nhược Nhược chủ động rũ tay anh trai ra, hào hứng chạy đến bên nôi, nhìn hai gương mặt giống nhau như đúc kia, cực kỳ tò mò đưa bàn tay nhỏ xíu ra định sờ mặt chúng nhưng bị Sầm Cảnh Duệ từ phía sau giữ lại.
Coi chừng đánh thức các em.
Sầm Cảnh Duệ đứng sau lưng em gái nhìn hai đứa nhỏ đang ngủ, trong lòng vui vẻ nhưng đồng thời có chút nuối tiếc.
Sầm Cảnh Duệ, con không thích các em sao ?
Sự thay đổi trên mặt con trai, Sầm phu nhân vừa nhìn đã nhận ra.
Đương nhiên không phải.
Vậy tại sao con không vui ?
Con nào có không vui ?
Trên mặt con viết rành rành hai chữ không vui.
Mới tỉnh lại đã đấu võ mồm sao? Nghỉ một lát đi.
Em có khát không ? Cô sinh mổ, ít nhất cũng phải 6 tiếng sau thì mới ăn được cho nên hắn lo cô nói nhiều sẽ khát.
Sầm phu nhân lắc đầu, ánh mắt vẫn nhìn con trai chằm chằm.
Người ta còn tưởng là một đực một cái.
Ai ngờ cả hai đều là con trai.
Sầm phu nhân hiểu ra bật cười còn Sầm tiên sinh lại sầm mặt xuống, Cái gì mà đực với cái ? Chúng là em con.
Có lẽ biết anh và chị đến thăm mình, hai đứa nhỏ vốn đang ngủ say lại một trước một sau mở mắt ra, đôi mắt to tròn đen bóng như hai viên bi, hai bàn tay nhỏ xíu không ngừng vẫy trong không trung như chào hỏi.
Anh hai, anh hai, anh nhìn nè, các em cười kìa.
Lúc nhỏ em cũng vậy đó.
Đôi anh chị mới lên chức vừa trò chuyện vừa nhìn hai đứa em.
Anh hai, sau này có phải anh sẽ thương các em hơn không ? Sầm Ngôn Nhược chợt hỏi.
Không đâu, anh vĩnh viễn sẽ thương em nhất.
Anh hai, em cũng thương anh nhất.
Đối với hành động bày tỏ này của hai anh em, hai vợ chồng Sầm tiên sinh chỉ biết lắc đầu.
Một tiếng sau, phòng bệnh đã đầy người nhà họ Sầm đến thăm, bao gồm cả Sầm Dung Cần, người đang tập vật lý trị liệu ở đây cùng với Hoa Lôi đang thở hổn hển chạy theo sau vừa kéo tay hắn vừa làu bàu, Làm gì mà không đợi người ta một chút vậy ?
Ánh mắt mọi người vốn đang tập trung vào hai cục cưng nhí ngay lập tức dời sang người hai người, Sầm Dung Cần cảm thấy lúng túng vô cùng, sầm mặt hất tay cô ra.
Ai bảo chân cô ngắn làm gì ?
Chân ngắn cũng đâu phải lỗi của em với lại em lo anh bị ngã mà.
Im lặng, đừng đánh động bọn nhỏ.
Hắn lạnh nhạt lườm cô.
Qua hơn nửa năm làm vật lý trị liệu, vết thương ở chân hắn đã tốt hơn rất nhiều, giờ đã không cần ngồi xe lăn nữa, chỉ có điều tốc độ đi hơi chậm hơn bình thường mà thôi.
Được thôi, im thì im, Hoa Lôi chủ động vẫy tay chào mọi người sau đó lại túm cánh tay hắn, Anh không được đứng lâu quá, em dìu anh ngồi xuống.
Ai nấy đều mang tâm trạng xem kịch vui đứng nhìn mà Sầm Dung Cần ghét nhất chính là trở thành tiêu điểm của người khác.
Hắn mà còn lằng nhằng với cô gái này, muốn không trở thành tiêu điểm cũng khó.
Vì thế chỉ đành mặc kệ cô dìu mình đến chiếc ghế gần đó ngồi xuống.
Bởi vì quá nhiều người, hai bạn nhỏ được đẩy đến một căn phòng khác dành riêng cho mình nghỉ ngơi.
Hoa Lôi không kìm được lòng hiếu kỳ, len lén chạy vào nhìn một lúc mới chạy ra.
Chị Mẫn Mẫn, hai đứa nhỏ thật đáng yêu.
Cô ngồi bên cạnh giường của Quan Mẫn Mẫn lúc này mới vừa tỉnh lại sau một giấc ngủ ngắn, vui vẻ nói.
Hai gương mặt nhỏ xíu giống hệt nhau thật sự nhìn đáng yêu chết đi được !
Thích sao ? Quan Mẫn Mẫn mím môi cười, Cùng Dung Cần sinh một đứa đi, em với Dung Cần đẹp như vậy, đứa con của hai người nhất định sẽ còn đẹp hơn.
Một mình em mà sinh được con thì đúng là thần kỳ.
Hoa Lôi không khỏi cảm thán nói.
Không phải hai người ngủ chung giường sao ?
Vậy thì thế nào ? Nếu như chỉ cần ngủ chung giường mà có thai được thì thế giới này thật sự quá huyền huyễn rồi.
Chẳng lẽ em chưa từng dùng nữ sắc quyến rũ cậu ấy ?
Sầm phu nhân nhỏ giọng nói miễn cho bị Sầm tiên sinh nghe được lại nói cô dạy hư người khác.
Em cởi sạch ra anh ấy cũng không có phản ứng.
Còn muốn quyến rũ đến mức nào ?
Đương nhiên cô cũng không phải ngày nào cũng cởi sạch ra quyến rũ hắn, chỉ là lúc mới vừa sống chung, không cẩn thận bị lâm vào tình cảnh khó xử đó một hai lần thôi.
Không phải chứ ? Có phải Dung Cần bị vụ tai nạn kia ảnh hưởng đến khả năng ấy ấy không ? Sao em không nói sớm một chút ? Cái này càng trị sớm thì càng dễ chữa khỏi !
Không phải đâu.
Nói đến chuyện phòng the, hơn nữa bên ngoài phòng khách còn có rất nhiều người, Hoa Lôi không khỏi xấu hổ vô cùng.
Là em nói em cởi sạch cậu ấy cũng không có phản ứng mà ! Sầm phu nhân suốt ngày cứ lo canh cánh chuyện cậu em họ này không thẳng nổi cho nên, bất kể thế nào cô cũng phải nghĩ cách giúp Hoa Lôi sửa cong thành thẳng mới được.
Em bỏ thuốc thêm lần nữa đi.
Em không muốn.
Hoa Lôi rất có tiết tháo cự tuyệt.
Chuyện mất mặt như vậy cả đời làm một lần là đủ lắm rồi, nào có dũng khí làm lại một lần ?
Em tưởng tượng thử xem, em với Dung Cần có một đứa nhỏ đáng yêu như hai thằng nhóc nhà chị.
Sầm phu nhân không ngừng dụ dỗ, Chị biết em chắc chắn vẫn còn thích cậu ấy, giờ hai người lại ngủ chung lâu như vậy, chi bằng ngủ cho tới cùng, ngủ cả một đời, đến lúc đó còn có thêm mấy đứa nhỏ rất đáng yêu, thực sự quá hoàn mỹ.
Làm vậy được không đấy ?
Hoa Lôi bị Sầm phu nhân nói có chút động tâm còn Sầm Dung Cần đang ngồi ở sofa phòng khách liên tục hắt hơi mấy cái liền khiến cho ai nấy đều ngoái lại nhìn.
Hắn có một loại dự cảm rất mạnh rằng mình đang bị người ta tính kế !
*****
Một tháng sau, Sầm lão gia tử tổ chức một buổi tiệc linh đình mừng cho nhà họ Sầm có thêm ba đứa chắt trai.
Bởi vì Mộng Mộng và Chí Vũ cũng sinh