Nói xong liền chạy vận hết tốc lực chạy đến cửa hầm, nhưng nửa đường tại bị một lực cản thần bí đánh văng lại, cái kia sư huynh trên mặt liền hiểu ra Sư Phụ ông ta liền tỉnh, muốn kéo cả mình vào chết chung a.
Còn cái kia tiểu sư muội liền đứng dậy đập đập tay vào bức tường vô hình, trong lòng tuyệt vọng liền nồng đậm lên, nhưng trong đầu nàng liền nảy số quay lại la lớn: “Liễu cô cô, sư phụ ông ta liền mang một sư nương và cả con gái về.”
Bên kia sư huynh nàng liền mất hồn vội bịt miệng nàng lại nhưng đã muộn, Liễu Di Nguyên bên kia quay đầu lại trong mắt liền hiện lên sát phạt chi khí, miệng lẩm bẩm: “Các ngươi nói cái gì?”
“Hắn liền vì trốn tránh ta liền lập ra cái lời thề vớ vẩn đó, mà bây giờ lại mang về một cái sư nương, một cái con gái là có ý gì.”
Bên kia hai sư huynh muội mồ hôi liền chảy ướt hết cả áo, trong lòng đều không khỏi mặc niệm cho sư phụ lần hai: “Sư phụ chúc ngươi may mắn trong cuộc sống a, nhưng không phải ta cố ý hãm hại người, mà do người đã tìm đường đưa hai ta ra thí á.”
Liễu Di Nguyên liền hừ lạnh một cái nói: “Lưu Phong ngươi liền có thể trốn ta tức thời đừng hòng trốn cả đời, chuyện lần này mà ngươi không giải thích liền không xong với ta đâu.”
Sau đó nàng quay đầu lại đi ra khỏi mật đạo, nhưng nửa đường quay đầu lại nói: “Các ngươi liền canh chừng hắn, nếu hắn suất quan liền báo cho ta biết có nghe rõ không.”
Hai bọn hắn liền nghiêm chỉnh đặt tay lên trán hô to: “Rõ, thưa cô cô.”
Sau đó nàng tiêu sái rời đi, bên cạnh hai người nghe vậy liền thở ra một hơi, sau khi nàng đi ra khỏi mật đạo liền có một đạo linh khí từ đại trận liền tập hợp bắt đầu hóa thành một đạo nhân hình nhỏ bằng bàn tay.
Bọn hắn mồ hôi lại chảy xuống lần nữa lắp bắp nói: “Sư tôn đã về.”
“Bọn ngươi liền được lắm, dám bán đứng cả sư phụ xem khi ta tỉnh lại liền giáo huấn bọn ngươi thế nào.”
Nói xong đạo linh khí liền tiêu tán, chỉ để lại hai người bọn hắn với khuôn mặt sinh không thể luyến, cười khổ nhìn nhau nói: “Lần này liền chơi lớn rồi.”
“Chúng ta có nên bỏ sư môn chạy trốn không.”
Tiểu sư muội liền lấy tay đạp một cái mạnh vào đầu hắn: “Sư huynh ngươi điên à, sư tôn hắn chỉ cần nói một lời thì chúng ta chạy đằng trời cũng không khỏi nắng.”
“Bây giờ chỉ có nước ngồi chờ giông bão ập đến thôi.”
Bọn hắn liền lắc lắc đầu chậm rãi đi ra khỏi mật đạo, chỉ để lại trong mật đạo một căn nhà lưu ly và vô số bảo vật.
Cảnh vật xung quanh liền lao vào trầm lặng.
Thấm thoát liền đã qua ba mươi năm.
Bên trong mật đạo, gian nhà lưu ly kia liền bắt đầu có phản ứng, chỗ sâu bên trong gian nhà, một cô bé đang ngồi đả tọa đôi mắt liền mở ra hiện lên một màu xanh lam, băng xung quanh đều bắt đầu nứt ra tiêu biến thành hàn khí bắt đầu dung nhập vào cơ thể, sau đó mắt lại khép lại, như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Bên trong quan tài băng Lưu Phong và Bạch Linh liền nằm thẳng tắp như xác chết, theo đúng nghĩa đen.
Còn bên trên mật đạo, hai sư huynh muội liền hai sư huynh muội liền đang ăn sáng, một thiếu niên đang dọn thức ăn lên còn trên bàn đá thì ngồi một tiểu nha đầu ngồi vung vẩy đôi đũa nói: “Sư huynh chuyện đã qua lâu như vậy như vậy liệu Lão sư có bỏ qua cho chúng ta không.”
Hắn liền quay đầu lại với ánh mắt sắc bén nói: “Không phải lúc đó ngươi tìm đường chết thì ta đâu có sống trong lo âu sợ hãi như vậy.”
“Ngươi cái này tìm đường chết liền quên đường về lần này thì hay rồi, mấy mươi năm trước liền gài lão sư, tháng trước liền trong bí cảnh giết cả một cái Vạn Độc Lâu tám cái thiên kiêu chi tử.”
Nàng ngồi một bên phồng má nói: “Hứ, không phải bọn hắn muốn nạp ta về làm thiếp, nên ta mới ra tay chứ rảnh đâu lại làm chuyện ấy.”
“Chứ không phải ngươi thấy bọn hắn cay cay con mắt, không hợp thẩm mĩ của ngươi sao.” Sư huynh lại đáp trả.
“Ngươi cái này tìm đường chết và ngáo đá sư muội, thì lúc nào mới có đạo lữ cho Lão sư vui đây.”
Trong mắt nàng lên một chút lệ quang nói: “Sư huynh ngươi lại cứ thách thức ta như thế, ta lần trước thua ngươi vì tu vi ta không đủ nhưng lần này thì khác đó.”
Hắn liền tiện hề hề nói lại: “Khác chỗ nào, ta đường đường là Hợp Thể đỉnh phong, ngươi cái này mới Luyện Hư trung kỳ có chỗ nào mà khác.”
Nàng nghe thế không khỏi giơ ngón trỏ lên ngoắc ngoắc nói: “Sư huynh ngươi cứ như thế hiếp đáp sư muội ngươi, lần này đánh thì phong ấn tu vi lại ngang nhau rồi đánh, không đừng trách tiểu sư muội ta lại đem ngươi con ra dọa nạt.”
Trên trán hắn liền xuất hiện một chút gân mặt nhăn nhó nói: “Được ngươi cái này sư muội rất được.”
Sư huynh nàng liền lấy ra một tấm phù lục, dán lên trên thân khí tức của hợp thể kỳ liền rơi xuống Luyện hư trung kỳ.
Hắn cũng ngoắc ngoắc tay nói: “Ngươi mà đánh thắng ta, chuyện mấy lần trước ta có thể bỏ qua không tố giác với lão sư, còn nếu ta thắng ngươi cái này phải đi chăm sóc tẩu tẩu của ngươi thế nào.”
Tiểu sư muội vừa nghe vậy liền bộc phát chiến ý nói: “Được.”
Hai người liền hóa thành một đạo lưu quang tiến sâu vào trong tông môn, sau một lát thì đã đứng trước điện thí.
Là một võ đài rộng Ngàn trượng, xung quanh võ đài lúc nào cũng náo nhiệt, bởi vì nơi này liền là nơi tỷ thí