Một mảnh đất tươi đẹp tràn ngập ánh sáng chan hòa.
Mặt đất như làm từ lưu ly đẹp đẽ, khắp nơi vang lên tiếng nhạc khí thanh thoát có thể khiến tâm hồn giác ngộ, từng làn gió mát thổi qua, bóng dáng tiên linh bay lượn như muốn tiến vào cõi vĩnh hằng.
Khắp nơi đều có những đóa hoa màu đỏ nở rộ rực rỡ, cánh mỏng uốn lượn như mang trong mình bao nỗi ưu tư.
Mỗi bông hoa dường như đều có linh hồn của riêng mình, hòa xúc cảm vào miền cực lạc này.
Một dòng suối nhỏ màu vàng nhạt không biết từ đâu chảy tới, len lỏi qua chốn cực lạc này, đổ vào hồ nước ở trung tâm bảo địa, càng làm tăng thêm vẻ hữu tình thơ mộng cho bức tranh tuyệt mỹ này.
Người ta nói rằng, hoa Bỉ Ngạn là hóa thân của linh hồn khi đến được Bỉ Ngạn, vì thế mỗi bông hoa lại ẩn chứa một cố sự thế lương nào đó.
Thực hư thế nào thì Việt không rõ ràng lắm, mà cũng không cần thiết phải đi tìm hiểu, hắn chỉ biết rằng những bông hoa huyết sắc này chính là căn nguyên gột rửa linh lực, giúp linh lực đạt đến hình thái cao nhất.
Hắn đã bước vào trình tự thứ tư, thành công mở ra Linh nhãn trong Bỉ Ngạn, nhưng linh lực vẫn là màu vàng mà thôi.
Trình tự thứ tư này, cần phải không ngừng gột rửa, ngưng luyện linh lực, để linh lực tiến hành quá trình lột xác, trở lại bản nguyên.
Dù sao thì hắn đã tiến vào Trình tự cuối cùng của Đệ nhất Bộ, đặt ở Cổ Nguyên quốc cũng có thể coi là bá chủ một phương, hoành hành vô địch rồi.
Đương nhiên chút tu vi này đặt ở Thiên Nam đế quốc này vẫn chưa là gì, tham gia Thiên Nguyệt Chiến chỉ tổ mất mặt, cần phải cố gắng hơn nữa.
- Từ giờ đến cuối năm không biết có kịp hồi phục thân thể hay không!
Điều khiến Việt lo lắng bây giờ, là tấm thân tàn tạ này của hắn.
Thân là tu giả, sinh mệnh vô cùng cứng cỏi, chỉ cần không bị tổn thương vào xương, đều có thể dùng linh lực thúc đẩy huyết nhục hồi phục lại.
Nhưng quá trình này cũng không nhanh đến mức biến thái, hơn nữa huyết nhục của hắn gần như bị hủy hoàn toàn, e rằng một hai tháng vẫn chưa thể hồi phục hoàn toàn.
Vấn đề nảy sinh là sau khi hồi phục, thời gian ít ỏi còn lại thì có thể gia tăng được bao nhiêu phần thực lực, liệu có đủ để đại triển thần uy trong Thiên Nguyệt Chiến?
- Nhức đầu thật!
Ném hết lo nghĩ qua một bên, Việt bắt đầu vận linh lực hồi phục huyết nhục.
- Gì thế này?
Ngay khi bắt tay vào việc hồi phục, hắn phát hiện ra huyết nhục tái sinh nhanh hơn hắn dự tính.
Hơn nữa quan sát kỹ, sẽ thây linh lực đang tự vận hành theo một lộ trình vô cùng lạ lẫm, lại có chút quen mắt, khiến hắn cảm thấy rất khó hiểu.
Lục lọi trong đầu một hồi, hắn mới nhớ ra, đây chính là đồ hình pháp quyết của Thiên Ma Thể.
Chỉ có điều, Thiên Ma Thể không phải là một môn cấm thuật luyện thể hay sao, thế nào lại biến thành pháp môn tái sinh như vậy?
Tuy nhiên khả năng tái sinh huyết nhục tuy nhanh hơn nhưng chỉ là so với hắn dự tính mà thôi, thực tế vẫn tương đối chậm chạp, trong giao chiến căn bản không có tác dụng gì hết, đại khái không tăng được thực lực thêm một tí nào.
- Lẽ nào lão khọm kia lừa mình? Hay bản thân lão cũng bị lừa?
Khả năng này không lớn lắm, không ai điên đến mức đấy cả.
Tiếp tục quan sát sự tái sinh của huyết nhục, hắn phát hiện thêm một vấn đề khác, Địa sát khí từ phía tiểu trì không ngờ lại bị thu hút, từng đợt huyết vụ bao lây thân thể hắn, mỗi lần huyết nhục phục hồi được một chút, huyết vụ lại theo đó mà dung nhập vào bên trong.
Tình trạng như vậy cứ xảy ra một cách chậm chạp, theo nhịp độ tái sinh huyết nhục, nhưng càng về sau thì tốc độ hồi phục càng gia tăng, dường như dung nhập càng nhiều huyết vụ thì năng lực tái sinh càng mạnh thì phải.
- Đây chính là dung nhập Địa Sát khí vào từng tế bào hay sao?
Hắn nhanh chóng hiểu ra vấn đề.
Dung nhập Địa Sát khí vào từng bộ phận, từng tế bào, nói thì có vẻ khó nhưng thực ra là bất khả thi, dù có dùng xi lanh mà tiêm vào cũng khó có thể làm được.
Nếu vậy thì chỉ có cách đập hết đi xây lại, tế bào nào vừa tái sinh là Địa Sát khí lập tức được bơm vào, dung hòa tạo nên một tế bào mạnh mẽ hơn.
Xác nhận được chính xác vấn đề gặp phải, Việt vô cùng yên tâm, tiếp tục quá trình hồi phục thân thể.
Thời gian cứ chậm rãi trôi, quá trình tái tạo thân thể diễn ra vô cùng thuận lợi, chỉ mất độ hai tuần để Việt đạt đến thể trạng hoàn hảo, thay vì hai tháng như trước đó hắn dự tính.
Điều này khiến hắn cảm thấy rất tiếc nuối, năng lực tái tạo vẫn quá yếu, nếu có thể lập tức tái sinh thì khi giao chiến khác nào đứng ở vị trí bật bại.
Sẵn sàng dùng thương đổi thương, sau đó lập tức phục hồi, đối phương chỉ có nước ngẩng đầu lên trời mà khóc hận.
Chậm rãi đứng dậy, đưa tay vung vài bài quyền, cảm nhận một chút về thân thể vừa mới tái tạo, Việt cảm giác được cường độ