Một cơn gió mát lành thổi qua, lay nhẹ cành lá, báo hiệu một mùa thu lãng mạn đang về.
Trên mặt đất, quanh quẩn những làn sương màu đen, phảng phất không tan, hệt như những âm hồn bất tán không chịu đi đầu thai mà cứ lang thang nơi trần gian.
Nếu nhìn kỹ có thể thấy, lấp ló phía sau những đoàn hắc khí, là vô số thi thể nằm la liệt trên mặt đất, tổng cộng có hơn trăm cỗ thi thể trong khu vực đổ nát này.
Nhìn những cỗ thi thể đang bị hắc vụ cuốn lấy, lại nhìn chiếc lông vũ màu đen nằm lăn lóc trên mặt đất, Việt không biết chính xác rốt cuộc nó cần gì.
Trước đây hắn tưởng là máu, nhưng hóa ra không phải, có lẽ là một loại tử vong chi khí đặc thù được sinh ra khi sinh linh mới chết đi.
Ném tất cả mọi thứ trong đầu, Việt không muốn suy nghĩ gì nữa, bởi hắn biết dù thế nào bản thân cũng sẽ không buông bỏ một món binh khí lợi hại có thể cứu mạng mình.
Hơn nữa trước mắt còn một việc cần làm ngay, cũng là việc mà hắn say mê nhất - kiểm kê tài sản!
Đi quanh một vòng, đúng như Việt dự đoán, chỉ có ba gã Linh Phách là có không gian chứa đồ, trong đó chiếc nhẫn của Huyết Lang có không gian cực lớn, gấp năm lần chiếc hai chiếc nhẫn mà hắn đang có, rõ ràng phẩm cấp cao hơn hẳn.
Trong ba không gian chứa đồ, có tổng cộng gần hai ức linh tệ.
Ức ở đây không phải bằng mười vạn, mà là một nghìn vạn linh tệ.
Trong đó, riêng Huyết Lang đã sở hữu một ức rưỡi linh tệ, đúng là không gì giàu nhanh bằng ăn cướp cả.
Công thêm năm trăm vạn linh tệ đoạt được của hai người Huyết Thủ, hắn đang có trong tay gần hai ức rưỡi linh tệ, một con số khổng lồ, hoàn toàn có thể coi là phú khả địch quốc.
Ngoài ra còn các loại linh binh, linh thuật, nếu bán đi nhất định cũng được một số linh tệ rất lớn.
Trong số linh thuật thu được, dễ dàng nhận ra một bí tịch đỏ như máu, bên trên có đề hai chữ Thất Thương, có lẽ chính là bí pháp tăng cường chiến lực mà Huyết Lang đã sử dụng.
Đây là một bí pháp cực kỳ lợi hại, nhưng Việt không mấy quan tâm, thứ thu hút sự chú ý của hắn là một cuốn tàn quyển cũ nát, không biết tồn tại từ bao giờ, chỉ thấy bên trên đề ba chữ Dương Ngư Ấn.
- Gã Huyết Thủ kia đúng là không lừa ta!
Hắn đơn thương độc mã xông vào Huyết Lang Trại, chính là vì hạ quyển Dương Ngư Ấn này, hay nói đúng hơn, phải là Ma Kết Ấn.
- Vì ngươi, bản thiếu gia ta thiếu chút nữa thì mất mạng!
Mở ra trang đầu tiên của tàn quyển, nhìn biểu tượng chữ n bị xoắn đuôi, không khỏi cảm khái một câu.
Đích thực, lần này hắn đã quá mạo hiểm, hay nói thẳng ra là quá ngu ngốc, thiếu chút nữa đã phải trả cái giá lớn nhất.
Nguyên nhân cũng không có gì phức tạp, chỉ đơn giản là do bản thân hắn đã quá tự tin.
Tự tin là một đức tính tốt của con người, nhưng nếu không đủ thực lực thì lại hóa thành ảo tưởng, tự biến mình thành một kẻ ngu ngốc ngạo mạn.
Hắn đã quá tự tin với thực lực bản thân, đồng thời coi thường sức mạnh của một gã viên mãn giả.
Ảo tưởng về bản thân, lại quá coi thường kẻ địch, đó có lẽ là một trong những con đường ngắn nhất đến gặp Diêm vương!
- Đương nhiên, sẽ không có lần thứ hai!
Gấp cuốn tàn quyển lại, Việt không có ý định tu luyện ngay tại đây, tự đặt mình vào nguy hiểm không phải phong cách của hắn.
Trong lúc chờ đợi, Việt chuyển toàn bộ thân gia vào không gian bên trong chiếc nhẫn của Huyết Lang, chiếc nhẫn này sẽ trở thành nơi chứa đồ chính của hắn.
Sau khi chiếc lông vũ hấp thu toàn bộ hắc vụ trở lại, nó cũng hóa về kích thước ban đầu, chỉ dài hơn một gang bàn tay.
Việt chẳng buồn quan sát gì thêm, lập tức ném vào bên trong nhẫn không gian.
Rời khỏi Huyết Lang trại, Việt tiếp tục hành trình Đông tiến của mình.
Đến tận khi tia sáng mặt trời cuối cùng biến mất, hắn mới dừng lại nghỉ chân trong một khu rừng.
Đây là thời điểm và địa điểm thích hợp nhất để tu luyện Ma Kết Ấn.
Việt lấy hai cuốn tàn quyển ra, mượn ánh lửa bập bùng nghiên cứu bí tịch.
"Dương Ngư, là một sinh linh đặc biệt, với đầu và phần thân trước là của linh dương, và phần thân sau là vây và đuôi cá.
Tương truyền, Dương Ngư hình thành do sự thâm hiểm toan tính