Trong sâm lâm rậm rạp, cành lá nóng cháy bởi dương quang che lấp xuống, ngẫu nhiên có một ít ánh nắng xuyên qua khe hở hắt xuống mặt đất tạo thành một bức thiên nhiên với nhiều vết lốm đốm tạo thành những đồ án xinh đẹp.
Khắp chốn rừng núi là một mảnh im lặng, ngẫu nhiên có một đạo văng vẳng, không biết là loại ma thú nào phát ra tiếng gầm nhẹ xuyên qua rừng rậm rồi tiêu tan.
"Xoạt".
Rừng rậm đang lúc bình yên như buổi trưa mùa hè, một thanh âm rất nhỏ thôi cũng trở thành cơn chấn động.
Theo từng tiếng lá khô bị đạp lên, một bóng người chậm rãi bước từng bước, len lỏi qua cây rừng rậm rạp.
Bước chân không vững, thân hình ngả nghiêng, y phục rách nát, toàn thân nhuốm máu đỏ, cơ thể toát ra vẻ mệt mỏi đến cùng cực, chỉ có ánh mắt là vẫn sáng rực như mắt diều hâu, đảo qua mọi phương hướng, tràn ngập sự đề phòng.
Có thể nói thân thể Việt lúc này đã cạn kiệt linh lực, căn bản không còn lại bao nhiêu sức chiến đấu, nếu gặp phải yêu thú Nhị cấp cũng khiến hắn khổ sở rồi.
Nhưng hắn không thể rời khỏi Loạn Yêu sơn mạch, nói đúng hơn là không dám, bên ngoài kia e là đã tụ tập rất đông người của Phỉ Thúy các và đám thợ săn tiền thưởng rồi.
Vì thế việc cấp bách lúc này là tìm một nơi ẩn náu tích cực dưỡng thương, đời đến khi lành lặn thì tiến vào sâu hơn bên trong sơn mạch.
Hơn nữa, đây là Loạn Yêu sơn mạch, muốn tìm kiếm được một chỗ ẩn núp không bị quấy rầy, không thể nghi ngờ là không hề khó khăn, nếu không muốn nói là quá mức dễ dàng.
Việt rất nhanh tìm được một địa phương thích hợp.
Xuyên qua tảng rừng xuất hiện một thác nước cao đến mấy trượng trượng từ từ hiện trong ra tầm mắt của Việt.
Với bề ngoài của hắn lúc này thì việc được đắm mình trong làn nước mát quả thực là điều tuyệt diệu của cuộc đời, chỉ là với tình trạng tàn tạ như bây giờ thì đây đúng là thú vui quá xa xỉ.
Điều đáng nói ở đây, phía sau dòng thác chảy ầm ầm bọt tung trắng xóa, không ngờ lại có một cửa động nằm lặng lẽ.
Đó là một sơn động nhìn qua cũng không giống là do thiên nhiên tạo ra, ngược lại càng giống bị nanh vuốt ma thú sắc nhọn mạnh mẽ đào vào vách núi đá.
— QUẢNG CÁO —
Đây là một nơi tuyệt diệu để lẩn trốn, nằm phía sau một dòng thác, nếu không quá mức để tâm sẽ rất khó phát hiện, bọt tung trắng xóa, nước chảy ầm ầm, hơi nước dày đặc, cho dù ở bên trong nhảy múa ca hát e rằng cũng không sao.
Không suy nghĩ quá nhiều, cũng không còn sức mà băn khoăn nữa rồi, Việt lập tức bước xuống dòng nước, xuyên qua tầng bọt trắng xóa, tiến về phía hang động.
Máu khô nhuộm kín cơ thể rất nhanh bị dòng nước mạnh gột rửa, thậm chí mạnh đến nỗi lột cả da những nơi bị thương.
Cảm giác vừa đau đớn vừa sảng khoái khiến đầu óc đã rất mệt mỏi của Việt trở nên tỉnh táo lại đôi chút.
Nơi này là Loạn Yêu sơn mạch, nguy hiểm trùng trùng, nơi nào cũng ẩn ẩn nguy cơ, nếu là không cẩn thận mà nói, chết như thế nào chỉ sợ cũng không biết.
Mặc cho từng khối nước đang dữ dội đổ lên người, Việt vẫn không bước lên cửa sơn động mà chỉ cầm một tảng đá lớn ném mạnh vào bên trong.
Tiếng lộc cộc vang vọng rồi lại truyền ra, sau một hồi vẫn không có chuyện gì xảy ra, Việt thở ra một hơi, lúc này hắn mới yên tâm mà bước vào.
Chậm rãi tiếng vào bên trong, sơn động có chút rộng mở.
Tuy rằng còn mơ hồ lưu lại mùi tanh hôi nấm mốc, có lẽ do đã quá lâu không có yêu thú sinh sống, thế nhưng lúc này thân mang trọng thương, đương nhiên không dư thừa hơi sức để ý tới việc nhỏ này.
Cảm giác an toàn ùa đến, thân thể Việt đổ gục xuống, hai mắt nhắm lại muốn đánh một giấc thật sâu, hôm nay quả là một ngày dài và mệt mỏi, dù là tu giả cũng muốn được nghỉ ngơi.
Chỉ là, tinh thần muốn nghỉ, nhưng lý trí lại cho hắn biết bây giờ chưa phải lúc.
Mà đối với một kẻ như Việt, cuộc chiến giữa lý trí và tình cảm, thường kết thúc với phần thắng thuộc về lý trí.
Phải rất khó khăn hắn mới có thể tỉnh táo ngồi dậy, mặc kệ những vết thương lộ cả thịt trên người mà tập trung tinh thần vào thể nội.
Những dòng Linh hà không khác gì những con sông mùa cạn, lòng sông chằng chịt những vết nứt, thỉnh thoảng mới có một vài vũng nước đọng.
Linh lực đã không còn lại bao nhiêu, đây là điều dễ hiểu, chỉ là lượng hắc khí trên mặt sông không ngờ đã đạt đến cường độ khủng khiếp, lại như có sinh mệnh không ngừng hung hãn gào