Một tháng sau, tin tức cửu vương phi Vũ Hân Nghiên sau hơn một năm được gả cho cửu vương gia Hách La Duẫn Cung có thai được truyền ra ngoài.
Tin tức này khiến cho Vũ gia lẫn hoàng đế, thái hậu đều thở phào nhẹ nhõm. Nhất là phía hoàng tộc, dù sao một Vương gia đã có chính phi hơn một năm lại không có nhi tử chỉ có hai khả năng, hoặc là Vương phi không được, hoặc là Vương gia không được.
Nhưng điều này lại không tránh khỏi việc những nữ nhân trong phủ Cửu Vương gia lại một hồi rục rịch.
Trắc phi Phùng Chi Hoa vẫn vui vẻ cười nói thân thiết với Vũ Hân Nghiên như tỷ muội thân thiết. Nàng ta là một nữ nhân biết giữ mình nhất. Từ ánh mắt, cử chỉ hay lời nói, hành động vẫn rất đúng mực, không ai nhận ra được điều gì bất thường từ nàng.
Thứ phi Ngô thị thì kém hơn, dù nàng cố giấu giếm thế nào vẫn không thoát khỏi cái nhìn của Hân Nghiên, Hân Nghiên vẫn là nhìn ra được đáy mắt nàng ta có một tia ghen tị với mình.
Đâu như thứ phi Vũ Vân Hi, có bao nhiêu ganh ghét, chua ngoa đều thể hiện ra bên ngoài. Chỉ sợ người khác không biết tính tình của nàng là thế nào vậy.
Còn đối với Ánh Tuyết giả mạo, nàng ta vẫn luôn lạnh nhạt với tất cả mọi người trong vương phủ. Không ai nhìn ra được điều gì từ nàng ta.
Trong hậu trạch của Hách La Duẫn Cung, chỉ sợ những ngày sắp tới sẽ không trôi qua một cách bình yên nữa.
Hách La Duẫn Cung hơn một tháng nay ban ân sủng đầy đặn cho các nữ nhân trong hậu viện. Hắn không ân ái duy nhất một ai, cũng không bỏ sót một ai. Dù sao hiện tại hậu trạch đã có ba nhà chen chân vào, hắn không thể làm theo ý mình để họ tóm được nhược điểm của hắn.
Có đôi lần khi say, hắn vẫn luôn né tránh viện mà Ánh Tuyết giả mạo đang ở. Hắn rất sợ bản thân làm ra chuyện không đúng, hắn không muốn hậu trạch nhiều thêm một nữ nhân, hắn không muốn một ngày nàng trở về sẽ bị những nữ nhân khác đối phó.
Thất Vương gia Hách La Duẫn Chiêu xem ra tâm tình khá tốt. Lúc nào bên môi hắn cũng khẽ cười. Dù hơn một tháng không gặp nàng, nhưng hắn vẫn luôn lén nhìn nàng từ xa. Thấy nàng vui vẻ, không ở cạnh một nam nhân khác, là hắn đã vô cùng mãn nguyện.
Đối với nữ tử này, Hách La Duẫn Chiêu đã là buông không nỡ, mà cầm cũng không xong. Bởi vì hắn quyến luyến không phải là dung nhan của nàng. Hắn là quyến luyến nụ cười của nàng, sự vui vẻ thoải mái của nàng mà hắn bị khiếm